Vai Ác Vạn Nhân Mê Nghịch Tập

Chương 2


3 tháng

trướctiếp

Đối với con số 40% này, Lăng Sơ Nam hoàn toàn không cảm thấy kinh ngạc.

Trong nguyên tác, nguyên nhân chủ yếu dẫn đến vai phản diện tử vong chính là việc hắn ta đâm xe của nam chính rơi xuống vách núi. Hiện giờ, nam chính đối với cậu mất đi địch ý, tự nhiên sẽ gia tăng phần trăm vai phản diện sống sót, cũng chính là giá trị nghịch tập của nhiệm vụ này.

Lăng Sơ Nam mở to mắt, chớp chớp, dường như vẫn chưa tỉnh táo lại. Cậu nhìn về phía nam chính, ánh mắt có chút mê mang: "Hả?"

Thiếu niên trước mắt lớn lên vô cùng xinh đẹp, mái tóc mềm mại dính trên trán, đôi mắt đen láy, trong ánh mắt tràn đầy ngây thơ, giống như 1 con động vật nhỏ vô hại bị lạc đường. Hoặc là bởi vì mới vừa tỉnh lại, trong thanh âm tràn ngập giọng mũi, có vẻ hết sức câu nhân. Tần Hạo Nguyên cảm thấy, tâm hắn dường như lập tức bị đánh trúng, giọng nói không khỏi thấp 1 chút: "Cậu rơi từ trên núi xuống đúng không? Hiện tại chúng ta bị kẹt ở chân núi rồi. Cậu có mang theo điện thoại không?"

Đương nhiên, trên người cả 2 đều không có điện thoại. Cuối cùng, vẫn là nam chính đỡ Lăng Sơ Nam đang "suy yếu" ra khỏi núi. 

Nói đến cũng khéo, thân thể hiện tại của Lăng Sơ Nam cũng tên là Lăng Sơ Nam. Bộ dáng bây giờ của cậu, dưới sự trợ giúp của hệ thống cũng đã nhìn qua, so với bộ dáng chân chính của cậu coi như tương đồng. Nghe nói là ở thế giới đầu tiên, tặng thêm phúc lợi.

Trong lúc nam chính biết được 2 người sắp vào cùng 1 trường đại học, giá trị nghịch tập lại tăng thêm 5%, điều này khiến cho 098 không khỏi trợn mắt há mồm. Nó đã ký kết qua rất nhiều ký chủ, còn chưa từng gặp qua người nào tâm cơ như vậy. Nhìn thân hình lung lay sắp đổ kia, rồi lại nhìn gương mặt nhỏ trắng bệch không chút huyết sắc kia, 1 vai phản diện bị bệnh xà tinh đã chân chân chính chính biến thành 1 bạch liên hoa.

"098, có quy định không thể OOC không?" Lăng Sơ Nam tựa hồ đoán được 098 đang suy nghĩ gì.

"Thưa ký chủ, chỉ cần có thể hoàn thành nhiệm vụ, cái gì cũng đều có thể!" 098 nghĩ nghĩ, lại bổ sung nói: "Chỉ cần ngài không ăn thịt người là được." Đương nhiên, mèo cũng không được!

"Ta vừa mới thử qua, thịt nam chính không thể ăn." Lăng Sơ Nam ghét bỏ nhìn nam chủ, lại ghé mắt nhìn cổ tay trái đã được băng bó tốt, trong ánh mắt lần nữa lộ ra thần sắc thèm nhỏ dãi.

098:…Cho nên ngài lại định ăn thịt bản thân sao?

Tần Hạo Nguyên không nhìn thấy thần sắc trong ánh mắt của Lăng Sơ Nam, hắn lau mồ hôi trên mặt, sau đó nhếch môi, lộ ra nụ tươi cười trên gương mặt soái khí: "A Nam! Dưới núi chính là nhà của tôi. Cậu còn đi được không?"

Cuối cùng, Lăng Sơ Nam vẫn không đến nhà của Tần Hạo Nguyên mà là bị người nhà vừa lúc đến tìm đưa về. Mang theo giá trị nghịch tập 45%, Lăng Sơ Nam và nam chính lưu luyến không rời từ biệt. Sau đó, vừa xoay người cậu liền mang vẻ mặt ghét bỏ.

098:…Ký chủ, ngài không thể bởi vì thịt nam chủ khó ăn liền ghét bỏ người ta. Trên người hắn hiện tại còn mang dấu răng của ngài đó!

#Editor: LATHIE

2 tháng sau.

Đại học Thịnh Thanh là trường đại học quý tộc nổi danh cả nước. Mỗi năm chỉ tuyển mấy ngàn người, đều là những thiếu gia tiểu thư có tiền. Tùy tiện lôi ra 10 người, đã có 8 phú nhị đại, 2 người còn lại, cũng là người thừa kế của đại gia tộc.

Đồng Hiểu Hiểu là học sinh năm nhất, lấy thành tích cao chót vót đặc biệt được tuyển thẳng. Gương mặt của cô có chút trẻ con, đôi mắt to to, có vẻ rất thanh thuần xinh đẹp. Bất quá, hiện tại cô mang theo vẻ mặt không biết làm sao, đi trong rừng cây ở trường học. Cô không tìm thấy đường đến ký túc xá.

Đi lang thang không có mục tiêu 1 hồi lâu, Đồng Hiểu Hiểu không thấy 1 người nào. Mắt thấy sắc trời càng ngày càng tối, cô không khỏi sốt ruột. Tại sao cái rừng cây của trường lại lớn như vậy chứ? Sớm biết sẽ thế này, cô đã không rụt rè để học trưởng đưa cô đến ký túc xá rồi.

Lúc này, Đồng Hiểu Hiểu đột nhiên nghe được 1 trận âm thanh truyền đến từ phía trước, trong lòng không khỏi cả kinh. Cô ngẩng đầu nhìn nhìn sắc trời, thấy thái dương vẫn còn chưa xuống, mới hơi hơi nhẹ nhàng thở ra, thật cẩn thận đi đến phía âm thanh phát ra.

"Ký chủ! Xin chú ý, nữ chính cách nơi đây còn 20m."

"Đã biết." Lăng Sơ Nam lưu luyến liếm liếm vết máu trên cổ tay.

Đồng Hiểu Hiểu thấy được 1 thiếu niên phía trước, cậu đang ngồi trên ghế đá trong rừng cây, cúi đầu, lộ ra chiếc cổ mảnh khảnh xinh đẹp. Từ phương hướng của cô nhìn qua có thể thấy được sườn mặt sạch sẽ của thiếu niên.

Đồng Hiểu Hiểu nhẹ nhàng thở ra, 3 bước đi về phía trước, nhịn không được mở miệng: "Xin, xin chào! Xin hỏi, cậu có biết đường ra khỏi rừng cây không? Tôi bị lạc đường..."

Sau đó, khi thiếu niên ngẩng đầu quay mặt về phía cô, chỉ trong nháy mắt, Đồng Hiểu Hiểu đã hét chói tai, chạy đi.

Lăng Sơ Nam xoa xoa vết máu trên môi, đôi mắt từ từ sáng rạng rỡ, nói với 098: "Cô ta thật thú vị!"

098: “…” Ký chủ, ngài dọa người như vậy, nếu đang ở cốt truyện thần quái, nhất định sẽ bị đạo sĩ bắt đi.

Bất quá trừ khi có yêu thích đặc thù, nữ chính khẳng định sẽ không sinh ra bất luận hảo cảm gì đối với ký chủ. Trong nguyên tác, bởi vì nữ chính đối với vai phản diện có 1 chút hảo cảm, hơn nữa vai phản diện bám riết không tha đi tìm đường chết, cuối cùng mới bị nam chính làm cho thảm như vậy.

"Giá trị nghịch tập tăng 5%, hiện tại giá trị nghịch tập là 50%." Ký chủ thật là lợi hại! Tuy rằng có chút biến thái…

Đồng Hiểu Hiểu bị dọa sợ hãi, thế nhưng cô rất nhanh chạy ra khỏi phạm vi rừng cây, hơn nữa còn tìm được đường đến ký túc xá. 

Bạn cùng phòng của Đồng Hiểu Hiểu là 1 cô gái nhà phú thương có diện mạo bình thường. Sau khi gặp qua 1 lần vào buổi sáng, lúc phân chia ký túc xá, thì ấn tượng về nhau của 2 người cũng không tệ lắm. Thấy Đồng Hiểu Hiểu vẻ mặt trắng bệch trở về, cô bạn liền quan tâm nói: "Hiểu Hiểu, cậu làm sao vậy?"

"Mình…trường học của chúng ta có quỷ! Nó, nó ở bên trong rừng cây!"

Cô bạn nghi ngờ đầu óc của bạn cùng phòng mình: “…”

Sáng ngày hôm sau, Lăng Sơ Nam lần nữa gặp được Đồng Hiểu Hiểu. Cô ta đang từ cửa sổ nhà ăn mua 1 bát cháo và 2 cái bánh bao, sau đó đi kiếm chỗ ngồi. Mà vô tình, bàn ăn của Lăng Sơ Nam lại nằm ở giữa con đường cô ta đang đi.

Thấy Đồng Hiểu Hiểu đi về phía mình, Lăng Sơ Nam liền nghiêng người qua, hướng cô ta nhe răng cười.

"Loảng xoảng." 

1 tiếng vang lớn vang lên, tầm mắt của mọi người đều dừng trên người Đồng Hiểu Hiểu.

Lăng Sơ Nam nhìn nhìn ống quần bị làm bẩn, hướng hệ thống nói: "Cô ta quả nhiên rất thú vị."

098 nhịn không được có chút đồng tình với nữ chính nhát gan này. Còn nữa ký chủ, ngài dọa 1 cô gái như vậy, có mất mặt hay không?

Lúc này, 1 giọng nói lạnh băng từ bên cạnh truyền đến: "Làm bẩn quần áo của người khác mà không biết xin lỗi sao?"

"Tôi, tôi không phải cố ý! Vị bạn học này, xin, xin lỗi!"    

Trong lúc nói chuyện, Đồng Hiểu Hiểu không dám liếc nhìn Lăng Sơ Nam 1 lần nào. Sau khi nói xong, sắc mặt cô lập tức trắng bệch, bỗng nhiên xông ra ngoài.

Đối với việc nam chính xuất hiện ở chỗ này, Lăng Sơ Nam cũng không ngoài ý muốn. Trong cốt truyện, vào ngày đầu tiên khai giảng, nam chính liền gặp được nữ chính tại nhà ăn. Ngay lúc đó, cảnh tượng cũng giống với bây giờ nhưng là người khác cố ý đụng phải nữ chính, khiến khay cơm trên tay nữ chính bị đổ. Sau đó, nam chính vì nữ chính ra mặt, nữ chính cảm ơn hắn. Thường xuyên qua lại, 2 người liền có hảo cảm với nhau. Nhưng mà hiện giờ, câu chuyện gặp gỡ tốt đẹp của 2 người lại bị 1 nụ cười của Lăng Sơ Nam phá vỡ, cũng thành công khiến nam chính đối với nữ chính sinh ra 1 tia ác cảm.

Cô gái dối trá làm ra vẻ. Không cần đoán, Lăng Sơ Nam cũng biết đánh giá trong lòng của nam chính đối với nữ chính hiện tại như thế nào.

"A Nam, không phải tôi đã đưa số điện thoại trong nhà cho cậu rồi sao? 2 tháng này, không ngờ cậu lại không gọi cho tôi." Thấy nữ chính đã đi xa, biểu tình của Tần Hạo Nguyên liền mềm mại xuống, ngữ khí có chút ủy khuất.

Lăng Sơ Nam cảm thấy tên nam chính này có chút kỳ quái. Bọn họ bất quá cũng chỉ gặp nhau 1 lần, cho dù cậu đã rửa sạch hiềm nghi cố ý mưu hại hắn, thì thái độ quá mức quen thuộc này là từ đâu mà đến chứ? Có điều, tuy trong lòng nghĩ như vậy, nhưng Lăng Sơ Nam vẫn cười cười tỏ vẻ xin lỗi: "Xin lỗi, trí nhớ của tôi không được tốt cho lắm."

"Ký chủ, ngài rõ ràng nhớ rõ." 098 ngay thẳng nhắc nhở 1 câu. Mấy ngày trước nó còn nghe ký chủ nói với nó về việc nam chính đưa mình 1 dãy số điện thoại và dặn gọi điện cho hắn.

"Ta nói ta quên chính là quên." Lăng Sơ Nam cũng không giận: "Ngươi đừng đột nhiên nhảy ra hù dọa ta chứ."

098: “…” Nó sai rồi.

Mà nam chính hiển nhiên cho rằng Lăng Sơ Nam đã quên số điện thoại của hắn. Lại nghĩ đến tình huống ngày hôm đó, không ngờ bản thân lại kêu đối phương nhớ số điện thoại của mình, thật sự có chút làm khó người khác. Trong lòng Tần Hạo Nguyên không khỏi sinh ra 1 tia áy náy: "Không có việc gì! Vậy bây giờ chúng ta trao đổi số điện thoại đi."

Lăng Sơ Nam gật gật đầu, lại cúi xuống nhìn dấu vết trên ống quần mình: "Tôi phải đi về đổi quần áo."

"Tôi đi chung với cậu." Nam chính nói.

Quy luật mà người nghịch tập phải biết:

1 - Không thể giết nam nữ chính.

2 - Tận lực tạo quan hệ tốt.

3 - Không thể bại lộ thân phận của chính mình.

4 - Không được sinh ra tiếc nuối đối với thế giới nhiệm vụ.

Tuy rằng tốt nhất là tạo quan hệ thân thiết, nhưng Lăng Sơ Nam tưởng tượng thịt nam chính không thể ăn được thì nhịn không được ghét bỏ, cho nên cậu liền từ chối: "Tôi tự mình trở về là được rồi."

Thấy nam chính còn muốn nói cái gì, cậu liền bổ sung: "Cậu ở lại ăn cơm trước đi. Lần sau gặp lại."

Không may chính là Lăng Sơ Nam, Đồng Hiểu Hiểu và cả Tần Hạo Nguyên đều học cùng 1 lớp cho nên Lăng Sơ Nam nói như vậy cũng không sai.

Hiển nhiên Tần Hạo Nguyên cũng nghĩ đến việc này. Tuy rằng có chút thất vọng, nhưng cũng không còn cường ngạnh đi theo nữa.

Lăng Sơ Nam về tới ký túc xá liền thấy giường của bạn cùng phòng đã chuẩn bị xong, hẳn là vừa tới đã đi nữa. Cậu lấy 1 bộ quần áo mới từ tủ quần áo, nghĩ nghĩ, vẫn quyết định đi tắm trước cái đã.

"Ký chủ, sắp tới thời gian vào học rồi." Thấy Lăng Sơn Nam nhàn nhã như vậy, 098 không khỏi nhắc nhở.

Lăng Sơ Nam "ừ" 1 tiếng,  sau đó tiếp tục ung dung thong thả tắm rửa sạch sẽ, vừa xong liền đem nước trên người lau khô. Miệng vết thương trên cổ tay trái của cậu, 1 lần lại 1 lần bị đụng vào mà có vẻ phá lệ dữ tợn, được băng mấy tầng băng gạc. Sau đó, Lăng Sơ Nam lấy khăn tắm quấn vào eo, mở cửa ra khỏi phòng tắm. 

Ngay lúc Lăng Sơ Nam mặc quần xong, cánh tay chuẩn bị lấy áo, đột nhiên cửa phòng ngủ “răng rắc” 1 tiếng bị mở ra.

Đây là ký túc xá 2 người ở. Bởi vì phần lớn đều là con cháu nhà giàu, nên đa số mọi người đều sẽ thu thập ký túc xá 1 phen, để vào mấy bộ quần áo, nhằm nghỉ ngơi cùng với ứng phó 1 số tình huống đột ngột xảy ra. Đương nhiên, phần lớn mọi người buổi tối vẫn lựa chọn về nhà, Lăng Sơ Nam chính là loại này.

 Đến cả bạn cùng phòng của mình, Lăng Sơ Nam cũng chưa từng gặp qua. Bất quá, hiện tại thật ra có chút đúng lúc. Lăng Sơ Nam hơi hơi nhíu mày. Sau đó, dưới ánh mắt của người mới đến, tiếp tục không nhanh không chậm cầm chiếc áo mặc lên người.

Thân hình của thiếu niên rất tinh tế, làn da trắng nõn xinh đẹp, nhưng không biết vì sao lại thiếu 1 phần huyết sắc. Từ cửa nhìn vào có thể thấy được chiếc lưng xinh đẹp cùng đường cong cơ bắp của cậu, phần mông đĩnh kiều bị chiếc quần chướng mắt ngăn trở nhưng đường cong mỹ lệ kia cũng đủ khiến cho người nhìn máu huyết sôi trào. Trong truyền thuyết, từ trước đến nay Tằng ngũ gia không gần sắc đẹp, thế nhưng khi vừa nhìn thấy bạn cùng phòng của cháu trai mình liền nhất kiến chung tình.

Lăng Sơ Nam mặc xong quần áo, liền quay đầu nhìn về phía người tới. Thực rõ ràng, đứng ở cửa không phải là bạn cùng phòng của cậu mà là 1 người đàn ông thành thục, trên dưới 30 tuổi. Y có 1 dung nhan tuấn mỹ đầy tính xâm lược, chiều cao ước chừng hơn 1 cái đầu so với Lăng Sơ Nam. Hiện tại, cậu cao tầm 1m78, mà người đàn ông này ít nhất trên dưới 1m9. Khí thế của y rất cường đại, chỉ cần đứng ở nơi đó đã khiến người khác cảm thấy không thở nổi.

Lăng Sơ Nam cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng 10 phần áp bách xâm lược truyền đến từ đối phương, cậu hướng y lộ ra 1 nụ cười: "Xin chào. Xin hỏi anh là?"

Cùng lúc đó, trong đầu cậu nhanh chóng gọi 098: "098, ra đây. Ta có lời muốn hỏi ngươi."

"Ký chủ, xin cứ hỏi."

"Quy định chỉ nói không thể sinh ra luyến tiếc đối với thế giới nhiệm vụ, cũng đại biểu là ta vẫn có thể tìm bạn giường thích hợp đúng không?"

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp