Chờ Em Tan Học, Chờ Em Lớn Lên

Phần 2


8 tháng


[4]

Người đang say ở một mình rất nguy hiểm, bạn cùng phòng của anh dặn đi dặn lại nhất định không được để lại anh một mình.

Cho nên buổi sáng, khi tôi mở mắt nhìn thấy Chương Lân tắm rửa xong, từ nhà vệ sinh đi ra, toàn bộ không gian đều tràn ngập xấu hổ.

Sau khi qua cơn say, anh mặc áo phông trắng và quần dài, giống như một chàng hoàng tử, ánh mắt trong trẻo

Rất bức người, có cảm giác áp bách rất mạnh mẽ.

Thật sự rất khó tưởng tượng, người tối hôm qua cùng người trước mặt, là cùng một người.

"Vậy... cái này... tôi đi trước đây."

Tôi thừa cơ muốn chạy, lại bị Chương Lân giữ chặt.

Anh cao ráo, khoẻ mạnh, tôi hoàn toàn không thoát ra được.

Ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng lãnh đạm, lại đột nhiên nhếch môi cười, giống như yêu tinh, khom lưng lại gần đối diện với tôi: "Chạy cái gì?"

Tôi: "?"

Anh khi tỉnh táo dụ dỗ người khác, quả thực là...

Tôi si mê ngây ngẩn cả người.

Chương Lân cười khẽ, cả khuôn mặt vô cùng sinh động, tôi nhìn ngây người.

"Anh... anh... làm sao?"

Anh chậm rãi từ từ ngồi xuống, cười khẽ một tiếng: "Khắp nơi đều nói là em bạn gái tôi, gây chuyện xong liền muốn chạy?"

Tôi thiếu chút nữa bị tức đến bật cười: “Là ai sống chết lôi kéo tôi không buông tay kêu...bà xã?”

Ánh mắt Chương Lân lạnh lùng, vô liêm sỉ nói: "Ồ, vậy sao, không nhớ."

Tôi tức giận: "Vậy anh muốn thế nào?"

Anh cúi đầu cười, dùng giọng điệu yêu nghiệt nói: "Muốn... bà xã."

Chết tiệt.

[5]

Muốn mạng aaa.

Chương Lân khi say nói như vậy tôi cũng sắp quen rồi, nhưng đây là anh đang tỉnh táo nha.

Tôi gấp đến muốn chui vào khe đất, anh ấy lại tỉnh như ruồi, giống như những lời lưu manh kia không phải anh nói.

Tôi run rẩy: "Chương Lân, anh bị yêu quái nhập hả?"

Anh không nói gì chỉ nhìn tôi.

Sau đó bắt chéo chân, trông cao quý lại trong trẻo nhưng lạnh lùng.

"Em đừng suy nghĩ nhiều, tôi chỉ là cân nhắc, nếu đã bị nhiều người như vậy hiểu lầm, nếu không, chúng ta..."

Tôi chặn lời anh.

"Chúng ta đương nhiên là nên giải thích rõ ràng."

Anh nhướng mi, nặng nề nhìn tôi một cái, muốn nói rồi lại thôi.

Đây mới là Chương Lân tỉnh táo bình thường.

Tôi thích anh, lại sợ nếu tiếp xúc nhiều hơn với anh một chút sẽ càng thích anh, không thể rời khỏi anh.

Chương Lân rất có hiệu suất, gửi tin nhắn hẹn mọi người để giải thích chuyện tối qua rõ ràng.

Tôi vừa xuống lầu, liền đụng mặt đàn anh cùng ngành.

Vốn định gật đầu rời đi, kết quả anh ta gọi tôi lại.

"Hứa Thanh Thanh."

Tôi quay đầu, anh ta nhìn tôi chằm chằm, dường như rất khó khăn mở miệng: "Em và Chương Lân ở cùng nhau?"

Tôi: "?"

Giọng nói của anh ta mang theo tiếc nuối: "Là thật sao?"

Tôi hỏi anh ta: "Làm sao anh biết?"

Anh ta nói trên mạng của trường hiện tại tất cả đều là ảnh chụp và bài viết của hai chúng tôi.

Cũng đúng, hoa trên núi cao, bạn gái của giáo thảo lạnh lùng không ăn khói lửa nhân gian, mà lại các phương diện đều không quá xuất sắc, đích xác sẽ gây náo động.

Tôi lắc đầu nói không phải, lại không chú ý tới ánh mắt Lý Kiệt sáng lên.

Anh ta nói có người hẹn mình tới, nên muốn cùng tôi đến, lúc chúng tôi đến, sắc mặt Chương Lân rất không vui.

[6]

Chương Lân mặc một chiếc áo gió màu đen, càng lộ vẻ xa cách nhưng cũng rất có vẻ mời gọi.

Ngồi trong đám người, đặc biệt chói mắt.

Không biết bạn cùng phòng nào của anh đột nhiên gào thét.

"Chị dâu~"

Sau đó là liên tiếp là tiếng hú như sói tru.

"Chị dâu...... Rốt cục cũng có người đến thu thập tên Chương Lân này.... huhuhu…"

"Không cần làm chân chạy đưa thư tình… huhuhu..."

Cách đám đông đang huyên náo, Chương Lân nhìn tôi từ xa, mặt lại đen đến mức có thể nhỏ ra mực.

Cũng đúng, trước mặt mọi người bị hiểu lầm, anh đương nhiên không vui.

Cách anh không xa, Lâm Lệ oán hận nhìn tôi.

Bên kia, chết tiệt, biểu cảm hóng hớt ăn dưa của thầy Lý là sao vậy?

Chương Lân thật đúng là tìm hết tất cả những người đã chứng kiến chuyện đó.

Tôi thật sự có cảm giác rất mất mát.

Bạn cùng phòng của anh mồm năm miệng mười chạy tới: "Chị dâu, chị dâu..." 

Thật ồn ào.

Tôi bị ấn ngồi xuống bên cạnh Chương Lân, khí chất của anh rất lạnh lùng.

Tôi lại gần hỏi anh: "Hiện tại giải thích sao đây?"

Anh lạnh lùng hừ một tiếng, giọng điệu trêu tức không thoải mái: "Sợ tôi như vậy sao, còn mang người tới."

Tôi nhớ tới Lý Kiệt, Chương Lân chú ý tới anh ta khi nào?

Tôi vừa rồi cư nhiên hoàn toàn quên mất anh ta, có chút áy náy, tôi đối với Lý Kiệt ngồi ở một bàn khác gật đầu cười cười.

Sau đó liền nhìn thấy tay Chương Lân đang định đưa xiên nướng cho tôi, đột nhiên thu lại.

Thật là keo kiệt.

[7]

Tôi ăn gần xong, giơ tay chọc Chương Lân.

Cơ bắp trên cánh tay anh cứng ngắc.

Chương Lân ghét bỏ liếc tôi một cái: "Cái gì?"

Anh không phải muốn giải thích hiểu lầm sao, anh đây là quý nhân quên nhiều chuyện sao?

Tôi sáp lại gần thì thầm nói: "Giải thích."

Anh thản nhiên đáp: "Tùy em."

Chết tiệt.

Tôi giải thích là vì ai chứ, nhìn thái độ này xem.

Tuy rằng trong lòng tôi kỳ thật có một chút vui vẻ, cư nhiên đang tưởng tượng anh có phải hay không... không quá muốn giải thích?

Kết quả bạn cùng phòng sói tru của anh đột nhiên mở miệng: "Aiya, hai người nói lời tâm tình gì vậy, nói cho bọn tôi nghe với."

Chương Lân nhàn nhã nhìn anh ta một cái, bạn cùng phòng liền không dám nói nữa.

Nhưng mọi ánh mắt vẫn đổ dồn về tôi.

Tôi chậm rãi đứng lên, giống như một lãnh đạo giang hai tay ra: "Mọi người nghe tôi nói một chút."

Đám bạn cùng phòng của anh đồng loạt gào thét, hoan hô vỗ tay: "Hú hú, chị dâu phát biểu."

Tôi có chút chần chờ: "Chuyện là... Tôi không phải chị dâu các anh."

Họ thực sự bị sốc, vẻ mặt cứng đờ nhìn nhau.

Rất tốt, không hổ là bạn cùng phòng của anh, sức tiếp thu rất tốt.

Kết quả bọn họ nói: "À, không phải chị dâu, em dâu cũng được."

Tôi: "..."

Tôi càng cùng bọn họ giải thích, bọn họ càng đi xa hơn, cuối cùng gọi đến cả danh sư nương.

Bọn họ gào khóc thảm thiết: "Sư nương à, người đừng vứt bỏ sư phụ của bọn ta mà, cậu ấy vạn năm làm cẩu độc thân thật không dễ dàng nha~"

Tôi nhìn Chương Lân xin giúp đỡ, anh lại thong dong ngồi, ung dung ung dung nhìn tôi, khóe miệng còn hơi nhếch lên, đây là chuyện gì đang xảy ra?

Đây là chuyện riêng của tôi chắc?

Tôi cứ như vậy trừng mắt nhìn anh.

Anh lại đột nhiên nở nụ cười, mày cong cong, mặt như đang phát sáng, cười đến lòng tôi rung động.

Mẹ nó, người này thật đẹp trai.

Sau đó Chương Lân đột nhiên lại gần, tôi không kịp lui, mặt đỏ bừng lên.

Hơi thở ấm áp của anh vừa đến bên tai, giọng nói trầm thấp vừa mới vang lên.

Lý Kiệt sát vách đột nhiên đứng lên.

Giọng của anh ta rất lớn, thế cho nên tôi không nghe được Chương Lân nói cái gì.

Lý Kiệt nói: "Thanh Thanh thật sự không phải bạn gái Chương Lân."

Tất cả mọi người sửng sốt.

Tôi có thể cảm giác được Chương Lân bên cạnh trong nháy mắt cứng ngắc.

Lý Kiệt nói tiếp: “Cô ấy bạn gái của tôi."

Tôi: "?"

Tôi còn không kịp khiếp sợ, bầu không khí xung quanh trở nên u ám, âm trầm.

Sắc mặt Chương Lân lạnh đến dọa người.

Bạn cùng phòng của anh cũng không dám nói lời nào.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play