Chờ Em Tan Học, Chờ Em Lớn Lên

Phần 1


8 tháng


[1]

Thi đậu nghiên cứu sinh, sau khi kết thúc lễ khai giảng thì tôi đi ăn liên hoan với bạn học.

Từ nhà vệ sinh đi ra, đột nhiên bị một bóng đen kéo vào góc.

"Vào đây..."

Giáo thảo say khướt chặn đường đi của tôi, tôi kinh ngạc ngây ngốc đứng tại chỗ, anh bước đến chỗ tôi, nghiêng người ôm chặt lấy tôi, cúi đầu hôn một cái.

Tôi hóa đá ngay tại chỗ.

"Anh... anh muốn làm gì?"

Anh ủy khuất nói: "Bà xã, hôn anh."

Đây...mẹ nó là...giáo thảo siêu cấp lạnh lùng sao?

Tôi… không phải là.... anh ấy nhầm người rồi chứ?

Tôi đỡ Chương Lân đến phòng riêng tìm bạn học giải quyết, đẩy cửa ra, kết quả mọi người đều đi hết.

Con người cao 1m87 này đè lên người tôi, cũng mẹ nó thật nặng.

Anh còn nghiêng đầu hướng về phía tôi.

Tôi vất vả tách đầu anh ra, kết quả anh càng lại gần, miệng còn nỉ non: "Bà xã."

Chọc cho tôi phiền lòng nóng nảy, tim đập nhanh.

Không còn cách nào khác, tôi ném anh lên sô pha ở đại sảnh, muốn tìm người giúp đỡ.

Kết quả anh kéo tôi qua, ôm lấy tôi từ phía sau: "Đừng đi."

Quần áo mùa hè rất mỏng, thân thể nóng bỏng dán sát, tràn đầy hormone nam tính, tôi không kiềm được liền đỏ mặt.

Làm ơn...ở yên...trở lại tính cách lạnh lùng của anh đi, được chứ?

Tôi thẹn quá hóa giận, thật muốn tát anh một cái, nhưng nhìn thấy khuôn mặt đẹp trai kia, rốt cuộc vẫn không nỡ xuống tay.

Trong nháy mắt nghĩ đến bạn gái chân chính của anh, đáy lòng tôi không thể nói rõ là mất mát hay là hâm mộ.

Tôi đá đá anh, khom lưng ngồi xổm xuống, ở trước đôi mắt mờ mịt của anh chỉ chỉ mặt của mình: "Chương Lân, anh nhìn rõ không, tôi là ai?"

Anh bình tĩnh nhìn hai giây, sau đó nhếch môi cười.

Mẹ nó, đẹp trai quá, tim tôi đập thình thịch.

Người này bình thường rất đứng đắn, kết quả uống say thì yêu nghiệt như vậy.

Một giây sau anh lại gần, bất ngờ không kịp đề phòng lại hôn tôi một cái.

Miệng anh còn nỉ non: "Là vợ."

Tôi hóa đá, mặt đỏ chót.

Hơn nửa ngày mới phục hồi tinh thần nói một tiếng "mịa nó".

[2]

Đúng lúc này, cửa lớn truyền đến một tiếng hô nhẹ.

Mấy nữ sinh trợn mắt há hốc mồm, trong đó có một người là bạn cùng phòng, và hoa khôi trường Lâm Lệ người mà không dễ đối phó nhất trong khoa của tôi, cô ấy thích Chương Lân, tất cả mọi người đều biết, mà tôi lại chỉ dám lén lút thầm mến anh ấy.

Cô ta xông tới, chắn ở trước mặt Chương Lân, tay chỉ vào tôi run rẩy: "Cô... cô... vụng trộm... Chương Lân... đê tiện..."

Kết quả còn chưa dứt lời, người đã bị lảo đảo đẩy ra.

Chương Lân phía sau dang hai tay ra với tôi.

Trong ánh mắt không thể tin của Lâm Lệ, anh ta nhìn thẳng vào tôi kêu:

"Bà xã, ôm một cái."

Lâm Lệ xanh mặt.

Tôi?

Lâm Lệ muốn tới đỡ anh, nói dẫn anh về nhà.

Bị Chương Lân phất tay cự tuyệt, sau đó say khướt kéo tôi: "Muốn vợ."

Lâm Lệ oán hận ở sau lưng chúng tôi: "Chương Lân, chờ anh tỉnh rượu, xem anh có hối hận muốn chết không."

Không còn cách nào khác, tôi phải đỡ anh ra khỏi KTV, muốn dùng điện thoại của anh gọi cho bạn cùng phòng.

"Chương Lân, mật khẩu di động của cậu là bao nhiêu?"

Anh lại ghé vào bên tai tôi nỉ non, giọng nói dịu dàng quyến rũ: "Sinh nhật của bà xã."

Làm sao tôi biết vợ anh là ai?

"Số điện thoại của vợ anh là bao nhiêu?"

Anh ngạc nhiên, bắt đầu đọc: “135, 135…”

Tôi?

"Hứa Thanh Thanh~"

Lúc tôi sắp xù lông, phía sau đột nhiên có người gọi tôi.

Quay đầu lại, tôi thiếu chút nữa bị hù chết: "Thầy... thầy Lý."

Giảng viên chuyên ngành chính quy của tôi, tôi cùng chuyên ngành với Chương Lân, thầy Lý cũng là giảng viên của Chương Lân.

Chương Lân dường như tỉnh táo hơn một chút, cũng gọi theo: "Thầy Lý."

Thầy Lý đưa mắt nhìn Chương Lân ngã lên người tôi, nụ cười nhìn thấu nhân sinh: "Các em..."

Tôi cố đẩy Chương Lân ra, đồng thời xua tay: "Không phải đâu thầy, tuyệt đối không phải."

Bị hiểu lầm sẽ chết chắc, bị bạn gái anh biết, người ta nhất định sẽ hiểu lầm rồi thương tâm.

Kết quả trong ánh mắt nghi hoặc của thầy giáo, Chương Lân lại đáng thương đến gần: "Bà xã, hôn hôn..."

Tôi "..."

[3]

Hết cách, cuối cùng tôi chỉ có thể thuê cho anh một gian phòng gần đó.

Ném anh lên giường, xoay người muốn đi.

Kết quả Chương Lân vừa vặn kéo góc áo tôi, cất lời: "Bà xã, đừng đi."

Tôi mẹ nó, thật sự không nhẫn tâm được.

Vẻ mặt anh còn thống khổ muốn ói.

Quên đi, tôi đỡ anh đi WC, hầu hạ anh nôn xong, lại giúp anh súc miệng, toàn bộ quá trình anh đều ngoan ngoãn vô cùng, vẫn luôn lặp đi lặp lại câu: "Cám ơn bà xã."

Ngoan đến mức tôi rất muốn xoa đầu anh.

Rốt cục anh ở trên giường ngủ, lông mi giống như một cái bàn chải vừa dài vừa dày, ngũ quan vô cùng xinh đẹp, môi đỏ bừng lấp lánh ánh nước, cực kỳ đẹp mắt lại mê hoặc người khác.

Tôi đột nhiên có chút bi thương, thầm mến anh lâu như vậy, nhưng mà anh đã có bạn gái.

Đây có lẽ là lần gần gũi nhất giữa tôi và anh.

Tôi xoay người muốn đi, điện thoại của anh lại đột nhiên vang lên.

Cân nhắc đến vẫn phải nói rõ tình huống một chút, tôi vẫn là nhận cuộc gọi.

Đầu kia hình như là bạn cùng phòng của anh: "Chương Lân cậu thật trâu bò, cậu đi đâu rồi, hiện tại tất cả bài viết đều con mẹ nó là cậu?"

Tôi sững sờ vài giây.

"Alo người đâu rồi..."

Tôi chỉ có thể mở miệng: "Chương Lân anh ấy uống say, tôi không có cách đưa anh ấy về ký túc xá, liền tới khách sạn, ngay tại..."

Nhất định phải giải thích rõ ràng, ngàn vạn lần không thể bị hiểu lầm, tốt nhất là bạn cùng phòng của anh có thể tới chăm sóc anh.

Tôi rất thấp thỏm.

Bên kia lại đột nhiên kêu lên một tiếng sợ hãi, tiếp theo gào thét: "Chị dâu!"

Tôi: "?"

"Tôi không phải..."

Bên kia căn bản mặc kệ, bắt đầu khóc rống lên: "Chị dâu a~ Chương Lân nhà chúng ta thoát khỏi độc thân không dễ dàng a......"

Thật sự không thể bị hiểu lầm, tôi cố gắng giải thích: "Bạn gái anh ấy không phải tôi."

Bên kia dừng lại, tôi cảm thấy may mắn vì anh ta rốt cục chịu tin tưởng lời nói của tôi, kết quả anh ấy bắt đầu hỏi: "Chị là con gái?"

Tôi ừ một tiếng.

Không phải chứ, giọng tôi chẳng lẽ không giống con gái sao?

Bên kia tiếp tục hỏi: "Tối nay chị dìu cậu ấy ra từ KTV?"

Đúng là tôi.

Nhưng thế thì sao? Bên kia đột nhiên lại bắt đầu gào khóc thảm thiết: "Chị dâu...em…"

Tôi: "?"

Theo như người bạn cùng phòng này nói, ảnh chụp của hai chúng tôi bị truyền đến toàn trường đều biết, tên Chương Lân này buổi tối sau khi uống say, nói muốn đi tìm vợ, nói xong liền bỏ đi.

Anh rõ ràng độc thân nhiều năm, bọn họ cũng không biết, anh lấy vợ từ đâu ra.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play