La Phi không khác quá nhiều so với hình ảnh trong trí nhớ.

Anh ta khoảng ba mươi tuổi, trông hơi phát tướng, cao lớn vạm vỡ, khi quan sát người khác sẽ vô thức nheo mắt lại, nụ cười nhếch lên sau khi bắt gặp ánh mắt Trình Tri Lạc cũng hơi dầu mỡ, ấn tượng ban đầu với người khác không được tốt lắm.

Trình Tri Lạc không có ấn tượng rập khuôn ​​​​về người có thân hình béo, kiếp trước cậu từng quen biết một người bạn bị tăng cân do điều trị trong bệnh viện, luôn cười tít mắt, vô cùng hòa nhã, đối xử với người khác cũng tốt.

Bốn chữ “Tướng do tâm sinh” không phải là không có lý.

La Phi là người có đức hạnh thế nào, chỉ cần thông qua ký ức của nguyên chủ chắp nối lại thì cậu cũng hiểu đại khái. 

Cũng may chỉ cần ký hợp đồng thì sẽ rời đi, không cần ở lại công ty giải trí quá lâu, show thiếu nhi lại tiến hành theo hình thức du lịch nên La Phi sẽ không đi cùng cậu.

Một quân cờ có thể lợi dụng được.

Tùy ý đặt một ít mồi nhử thì đã mắc câu.

Bây giờ hợp đồng chấm dứt sớm đã được phê duyệt, cũng không cần thiết tiếp tục xã giao có lệ với anh ta nữa.

Công ty giải trí này cũng sẽ vì nâng đỡ Trình Diệp Gia, sau này bị Phó Dư Hoài trả thù nhà họ Trình mà ép đến phá sản đóng cửa. 

"Tiểu Lạc, chờ cậu lâu rồi, vị này là...?" La Phi mỉm cười làm ra vẻ thân thiện, đồng thời ung dung thản nhiên quan sát sự tương tác giữa Trình Tri Lạc và người đàn ông đang che đậy rất kỹ phía sau cậu.

Hình như... hơi lạ.

Hai người họ không thân thiết như trong tưởng tượng, cũng không phải cố ý tạo khoảng cách, thành thật miêu tả thì người đàn ông này trái lại giống một thư ký hay vệ sĩ đi theo phía sau thiếu gia hơn.

Không biết có phải sự làm nền của người đàn ông này hay không, mà ngay cả một người từ trước đến nay không phóng khoáng, sợ đông sợ tây như Trình Tri Lạc cũng có một chút khí chất cao quý của thiếu gia, khiến người ta có cảm giác khác hẳn trước đây.

Trình Tri Lạc thản nhiên trả lời: “Chồng... chồng tôi đã nhờ... luật sư, đi cùng tôi... ký hợp đồng.”

Từ Kỳ ở đây, khi nhắc đến Phó Dư Hoài, Trình Tri Lạc không tránh được cảm giác  kỳ quặc, nhưng vẫn nói ra danh xưng khó chịu này, dù sao đã diễn thì phải diễn đến cùng.

La Phi nghe xong thì không khỏi sững sờ giây lát, thầm nói hóa ra là như vậy

Cũng phải, lão già sao phải đích thân xuất đầu lộ diện chứ? Hóa ra là tìm người cùng Trình Tri Lạc đến ký hợp đồng. 

Có lẽ sợ cậu bị lừa, dù sao người như Trình Tri Lạc rất ngu ngốc, xem ra bây giờ vẫn là một tên mù quáng trong tình yêu, chẳng những không muốn vơ vét tài nguyên từ chỗ lão già mà còn muốn rút khỏi giới, làm nội trợ nấu cơm canh cho lão già, đúng là ngốc càng thêm ngốc.

La Phi cũng không nghĩ quá nhiều.

“Đi thôi.” Trình Tri Lạc quấn khăn quàng cổ, sải bước về phía công ty.

Trong công ty bật điều hòa nên khá ấm áp, cô gái ngồi ở quầy lễ tân nghe thấy tiếng động thì ngước mắt nhìn họ vài lần, rồi lại cúi đầu xem điện thoại.

Vì có Từ Kỳ đi cùng nên La Phi không có cách nào tiếp tục hỏi Trình Tri Lạc về chuyện của Phó Hạ, sợ mục đích của mình quá rõ ràng sẽ bị người đàn ông này nhận ra điều gì đó, sau vài câu khách sáo thì dẫn hai người họ đi thẳng đến phòng tiếp khách. - Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng TᎽT

Dù sao anh ta cũng không biết thân phận của lão già sau lưng Trình Tri Lạc là gì, có dễ khiêu khích hay không, nên vẫn hơi kiêng dè.

Trong góc, mấy nhân viên lén chụp vài bức ảnh mà không bị bất kỳ người nào nhận ra.

-

Hợp đồng giấy được ký kết vô cùng suôn sẻ.

Công ty không lừa Trình Tri Lạc trong chuyện này, cũng không cần thiết phải lừa.

Dưới cái gật đầu nhẹ ra hiệu của Từ Kỳ, Trình Tri Lạc thẳng thắn ký tên của mình.

Đặt bút xuống, Trình Tri Lạc đẩy bản hợp đồng sang phía đối diện, sau khi đợi La Phi xác nhận không có sai sót thì có thể rời khỏi chỗ này.

La Phi cúi đầu cẩn thận kiểm tra giấy tờ hợp đồng, trong lòng luôn cảm thấy hôm nay Trình Tri Lạc có chút kỳ lạ, nhưng nhất thời lại không thể nói được kỳ lạ chỗ nào, giống như cả người đều đã thay đổi. 

Nhưng sự thay đổi như có như không này cũng không gây ảnh hưởng gì, mặc dù hợp đồng mới rút ngắn thời hạn ký hợp đồng của Trình Tri Lạc, nhưng lại hạn chế triệt để việc cậu phải tham gia show thiếu nhi này, trở thành bia so sánh để lót đường cho người khác, dùng xong thì vứt đi là chuyện như ván đã đóng thuyền.

Nghĩ tới đây, tâm trạng La Phi vui vẻ, đưa bản hợp đồng đã điều chỉnh sẵn cho Trình Tri Lạc, trước khi hai người họ rời đi, cuối cùng cũng chen vào hỏi khi nào cậu dẫn nhóc con đến đây chụp chúng vài tấm ảnh.

Việc quay show thiếu nhi sẽ bắt đầu vào cuối tháng này, và khoảng giữa tháng này, thông tin của tất cả những người tham gia sẽ được công bố ra ngoài để khởi động trước.

Trình Tri Lạc nói cho có lệ, đợi nhóc con khỏi bệnh hoàn toàn sẽ đưa cậu bé đến.

La Phi thấy thế cũng không thể nói thêm gì nữa.

Nhìn hai người họ lên xe lái đi, La Phi đi tới trước mặt mấy nhân viên đang ngồi trong góc: “Chụp rồi chưa?”

“Chụp rồi, anh La, tôi gửi cho anh ngay.”

La Phi gật đầu, lấy điện thoại ra xem mấy bức ảnh mà những người này lén chụp.

Chụp quả thực không tệ, trong ống kính, khuôn mặt của Trình Tri Lạc được quấn bởi chiếc khăn quàng cổ đỏ, trắng lại càng thêm trắng, đôi lông mày tinh xảo như một tác phẩm nghệ thuật, khiến người ta khó có thể dời tầm mắt.

Khi Trình Tri Lạc vừa nổi tiếng vì khuôn mặt này, trên mạng có rất nhiều người gọi là vợ, lượng fan hâm mộ tăng lên nhanh chóng, có thể thấy ưu thế về ngoại hình lớn đến mức nào.

Còn người đàn ông bên cạnh Trình Tri Lạc chỉ có thể mang máng nhìn thấy bóng lưng mơ hồ, cùng với một ít tóc bạc trên đầu.

Nếu người đàn ông này chỉ là luật sư, thế cũng không có gì phải kiêng nể.

La Phi lập tức chọn một vài bức ảnh hai người họ cùng nhau lên xe sau khi ra khỏi công ty, rồi gửi cho người quản lý của Trình Diệp Gia.

La Phi: [Chị Đàm, hôm nay Trình Tri Lạc đến công ty ký hợp đồng, người đến  cùng cậu ta là một luật sư, tôi nhờ người chụp mấy tấm ảnh, chị xem khi nào thì dùng được?]

Nhà họ Trình không muốn chuyện hôn nhân giữa Trình Tri Lạc và lão già bị lộ ra ngoài, suy đoán thị phi, ảnh hưởng đến danh tiếng của nhà họ Trình, nên khi anh ta thăm dò thân phận của lão già, người quản lý của Trình Diệp Gia mới mở miệng nhắc nhở anh ta.

Nhưng nếu bản thân Trình Tri Lạc “qua lại” với lão già... thế thì sẽ có hiệu quả khác.

Dựa theo tính cách ngu xuẩn của Trình Tri Lạc, bị nhà họ Trình bán đứng mà vẫn giữ bí mật giúp nhà họ Trình, sau khi những bức ảnh này được đăng lên mạng, có lẽ vẫn chọn không đi giải thích vì nhà họ Trình. 

Quả thực khá đáng thương.

Ở cùng với người nhà họ Trình hơn hai mươi năm không cần cậu ta, ba mẹ ruột cũng chỉ nhận Trình Diệp Gia chứ không nhận cậu ta.

Thế nên cậu ta mới giống như một chú chó, tha thiết mong chờ và khẩn cầu một số người nhà họ Trình thân thiết duy nhất có thể nhìn đến cậu ta một lần.

Nhưng cậu ta đã gặp nhiều loại người muôn hình muôn vẻ trong giới giải trí, ở một nơi thế này, sự đồng cảm là thứ không có giá trị nhất.

-

Từ Kỳ không trực tiếp lái xe về biệt thự mà theo căn dặn của Trình Tri Lạc, dẫn đường chạy đến một quảng trường nhỏ vô cùng sầm uất.  ( truyện đăng trên app TᎽT )

Đeo khẩu trang xong, Trình Tri Lạc không bảo Từ Kỳ đi cùng mà một mình cậu xuống xe, đi về phía trong quảng trường. 

Sau khi xuyên đến đây, cậu chưa từng ra ngoài, cuối cùng bây giờ cũng có cơ hội hít thở không khí và đi loanh quanh một lát, đương nhiên không muốn có người đi theo sau mình.

Trừ khi... là nhóc con.

Đáng tiếc, nhóc con chưa hết bệnh hẳn, tuyết tan bên ngoài lại quá lạnh, nếu không thì dẫn nhóc con ra ngoài trượt cũng không tệ.

Tuyết đóng trên mặt đất rất dày, dẫm lòng bàn chân lên sẽ phát ra âm thanh nhẹ nhàng, vô cùng thú vị.

Nhớ lại trước khi rời khỏi đã hứa mang quà về cho nhóc con, Trình Tri Lạc đi thẳng về phía một cửa hàng trang sức gần đó.

Cửa bị đẩy ra, chuông gió trên cửa phát ra tiếng leng keng lanh lảnh dễ chịu.

Vài tiếng trò chuyện trong cửa hàng lọt vào tai Trình Tri Lạc...

"Phía “Du lịch cùng con” nói sẽ công bố thông tin tất cả những người nổi tiếng và những đứa trẻ có tham gia vào giữa tháng, mong chờ Nghiêm Cảnh dẫn theo đứa trẻ nào quá đi mất." 

"Tôi thì khá mong chờ Trình Tri Lạc sẽ dẫn theo đứa trẻ nào, hy vọng là một đứa trẻ xinh đẹp."

"Ôi mẹ ơi, sao cô vẫn chưa thoát fan cậu ta thế? Cậu ta cũng sắp bị dìm chết trên mạng rồi."

"Tôi là anti fan của nam trà xanh Trình Diệp Gia đó, tiếng xấu về Trình Tri Lạc đều đến từ Trình Diệp Gia, tất nhiên tôi là fan trung thành của Trình Tri Lạc rồi."

"Ôi chao, cũng đúng, tôi lại không có cảm giác gì cả, chỉ mong chờ hai người họ cắn xé thôi, ha ha."

Trình Tri Lạc: "..." 

Chân Trình Tri Lạc vừa bước vào một bước, không biết có nên rút về hay không.

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play