Vào giữa tháng 8, lần đầu Khương Đại Miêu và Khương Đại Tráng đi bán dưa mà không bị người trong thôn thấy vì hai người đi sớm, đến buổi chiều, khi hai huynh đệ trở về thì người dân trong thôn mới thấy và có hỏi vài câu, cũng không có gì, chỉ hỏi là 'ra ngoài làm gì?’ ‘mới về hả’.
Khương Đại Tráng không biết nói gì, may mà trên đường về đệ đệ có trao đổi với hắn ta là nếu mấy thẩm trong thôn có hỏi, thì chỉ cần gật đầu, nguyên văn là: Ca cứ làm như ngơ ngác là được.
Thế là vào lúc này, Khương Đại Tráng ngơ ngác gật đầu, Khương Nhị Miêu bên cạnh lên tiếng chào thẩm và đại nương rồi nói lên trấn trên một chuyến, hoa quả cho tề quân quý nhân, còn dư thì bán.
Mọi người trong thôn đều biết Khương Nhị Miêu quen biết quý nhân trấn trên, tháng sáu vừa qua, quý nhân ngồi xe ngựa có đến thôn, đi thẳng đến Khương gia, tuy chỉ ngồi qua một lát rồi lập tức rời đi, có điều trong thôn chưa từng gặp qua quý nhân nào như vậy, nên cũng xôn xao một trận, còn tò mò hỏi thăm, mới biết quý nhân đó tìm Nhị Miêu.
Khương lão thái nói: Là đến đưa hạt giống cho Nhị Miêu, quý nhân thích quả trên núi mà trấn trên không có chỗ trồng…
Hóa ra là chuyện như vậy. Sau đó, mấy tức phụ nhi của Khương gia buôn chuyện khoác lác với dân trong thôn, mọi người mới vỡ lẽ, khi Đậu Đậu nhà Khương lão đại mắc bệnh, Nhị Miêu lên trấn trên bán bán hoa quả thì quen quý nhân, chẳng có giao tình gì sâu nhưng cũng xem như là có quen biết. 
"Chẳng có gì đâu. Nhị Miêu là ca nhi, người ta là tề quân đó. Mà có thể làm bằng hữu mà nhỉ?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play