Khương Nhị Miêu vốn dĩ vẫn còn ngại ngùng nhưng nghĩ đến việc Sầm phu lang coi mình là bằng hữu thì ngay lập tức gật đầu đồng ý.
Cõng một sọt ba quả dưa, Khương Nhị Miêu hừng hực khí thế bước về phía cửa.
Tề Thiếu Phi đưa mắt nhìn đầy mong đợi. Sầm Việt suýt quên mất, A Phi nhà y còn muốn xem bán dưa cơ, nếu mà đợi ăn cơm trưa xong Nhị Miêu cũng bán dưa xong rồi, còn xem cái gì nữa?
“Đi đi đi, đi xem trò vui nào, dù sao thì sáng nay cũng ăn nhiều nên chưa đói được.” Sầm Việt nói ngay.
Tề Thiếu Phi cảm thấy vui vẻ.
Lưu ma ma nhìn hình bóng của tam thiếu gia và tề quân, mặt đầy ý cười. Ôi trời tề quân cũng đau lòng tam thiếu gia quá, khi phu nhân còn ở thật ra tam thiếu gia cũng bị quản rất nghiêm. Cái gì cũng chưa được chơi qua, hiện tại dường như được trở lại lúc nhỏ…
Dưa được ngâm qua nước giếng lạnh, nên khi cắt ra rất giòn. Ăn một miếng thì thấy mát lạnh, trời nóng muốn ngốc người, ăn một miếng để giải nhiệt. Phía trước sạp dưa vốn chỉ có vài người, đến khi mang hết dưa ra thì lại có thêm một lượt nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT