Người trong thôn cảm thấy Khương gia trước kia chưa tách nhà là người đông thế mạnh, ruộng nhiều, nhà lớn, cho dù không liên quan gì đến bọn họ, nhưng sau lưng vẫn có người ghen ghét, Khương gia hiện tại đã phân nhà, thì cứ cách mấy ngày lại nghe Khương lão thái mắng mấy con dâu, có người xem thế thì vui lắm và nghĩ rằng Khương gia 'toang’ rồi.
Mà Khương Nhị Miêu kết bạn với quý nhân, quý nhân kia cũng coi thường Khương gia, chẳng trợ giúp được gì lớn lao.
Lại nói đến việc bán dưa, bán số dưa đấy cũng chẳng kiếm được bạc lớn, còn bỏ hết vào trong bụng.
Trong thôn có người hay ghen tị, không muốn thấy người khác tốt, cũng có người thật lòng thương Nhị Miêu, nói trời nóng mà bận rộn làm hơn cả tháng, kết quả không tiết kiệm được tiền, toàn vào bụng, ăn có gì tốt, tiết kiệm tốt hơn.
Chuyện trong nhà người ta thì người ngoài làm sao biết được. Chỉ là, người ta đồn Khương Nhị Miêu tham ăn, qua năm nay hắn đã 16 rồi, theo lý cũng nên tìm nhà chồng, mà nhà ai lại muốn lấy ca nhi tham ăn chứ?
Khương mẫu nghe những lời người ngoài nói cũng bắt đầu sầu, thỉnh thoảng lại thở dài. Khương lão thái nghe tiếng thở dài vào buổi sáng thì tức giận mắng: “Phúc khí bị tiếng thở dài của ngươi đuổi đi hết rồi.”
“Nương, ta nhọc lòng về chuyện hôn sự của Nhị Miêu…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT