Loại quả này ăn vào cũng rất chắc bụng, tất nhiên là đi vệ sinh xong cũng không còn gì, lại còn giải khát. Thể nhưng chỉ có thể ăn hai hay ba miếng là không thể ăn nổi nữa, chưa nói tới việc mọi người còn vừa ăn sáng xong, nên chẳng còn bụng để mà ăn.
Sầm Việt nhìn nửa chỗ dưa còn thừa lại, hỏi Lưu ma ma: “Nửa chỗ dưa này đưa đến chỗ của hai vị di nương thì có phù hợp hay không?”
“Đây là loại quả mới lạ, ở trấn của chúng ta trước giờ chưa từng thấy, ngay cả Hứa lão gia cũng chỉ mới thấy được một lần, không có gì là không thích hợp, tấm lòng Lâm di nương rộng lượng, ta nói không phải chứ tề quân đưa chỗ dưa này qua, so với việc đưa một quả dưa nguyên vẹn thì còn có cảm giác thân thiết hơn.” Lưu ma ma cười nói.
Đưa một nửa quả dưa cũng đồng nghĩa với việc coi hai vị di nương như người một nhà, thật ra việc đưa một quả dưa nguyên vẹn sang lại không hề tốt. Trình di nương đang có mang không nên ăn nhiều, nên chỉ còn một mình Lâm di nương và hạ nhân, đưa nhiều thì sẽ rất phí.
Sầm Việt còn chưa giao việc cho Mai Hương, nhưng nàng ta đã vô cùng hào hứng, chắc là đang vô cùng mong chờ được đi đến viện của di nương để đưa đồ rồi còn tìm Nhụy Hồng để nói chuyện.
“Ngươi đi đi, nói với hai vị di nương thật kỹ rằng dưa hấu có tính hàn, chỉ nếm thử vị là được, đừng ăn quá nhiều.”
Mai Hương nhận việc, đem nửa quả dưa hấu bỏ vào hộp thức ăn, xách lên rồi đi ra cửa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT