Nhà họ Tề đến Sầm gia đưa sính lễ, chuyện này chẳng mấy chốc đã truyền đi khắp thôn. 

Bên bức tường đắp bằng bùn đất đỏ lại chật ních người đến xem náo nhiệt, đám thôn dân đến cả cơm cũng không ăn, ai cũng vội vàng đến xem chuyện mười năm chưa có, đương nhiên đa số mọi người đều không tin, đánh chết bọn họ cũng không tin nhà họ Tề chịu bỏ ra năm mươi lượng, nên bọn họ vội đến đây xem cho rõ ràng. 

“Ta thấy đa phần là đến để mắng Sầm Thiết Ngưu, dám há mồm to như thế.” 
“Nói không chừng chẳng có đồng cắc nào đâu.”

Có người nhìn không được, nói: “Mắt hai người mọc trên đỉnh đầu hả? Nhìn trong nhà kìa, bà mối nói cười thân mật thế kia, còn tức phụ của Thiết Ngưu thì chẳng biết đặt tay ở đây, đúng là người trẻ tuổi, không có trưởng bối là không biết nên làm gì.” 

“Dù là đại bá nương của họ ở đó có khi cũng không biết nói cái gì.” 

Bên trong sân, xe la của nhà họ Tề đậu ở đó, đồ đạc để lênh láng, có một đôi vịt to đùng, một đôi củ sen, hai hộp điểm tâm, hai bao lá trà, hai vò rượu, hai đấy ngũ cốc loại tốt nhất, còn có vải đỏ, tơ lụa, đồ nào cũng có đôi có cặp. Đây là đồ mà thôn dân có thể nhìn ra được, còn cái tráp gỗ đỏ ở đằng trước thì bọn họ không biết là gì. 

Hoàng Đại Chủy luôn miệng nói chúc mừng, sau khi báo xong danh sách quà tặng thì hệt như khoe khoang mà mở hợp ra, luôn miệng nói: “Đại nãi nãi nghe ta nói xong thì tỏ vẻ thương yêu tiếc nuối cho Việt ca nhi, đây là đôi vòng tay vạc, còn có một đôi trâm bạc, đại nãi nãi là người có tiếng yêu thương tam thiếu gia, sính lễ đưa đến đây đều là xuất phát từ khố phòng riêng của người.” 

Mọi người ở ngoài tường hít một hơi lạnh. 

“Vòng tay bạc? Còn là một đôi.” 

“Đều cho Sầm Việt à? Sao, sao mà nhiều thế kia.” 

Trong viện, đám người nhà họ Sầm đều nhìn thẳng, cuối cùng cũng là bà mối Hoàng giao hộp đó cho bọn họ, đại tẩu Sầm không dám nhận mà liếc nhìn sang Tiểu Việt. 

“Kìa, tẩu tẩu Việt ca nhi à, ngươi cứ yên tâm, đây chỉ là sính lễ, còn năm mươi lượng mà Tiểu Việt nói, chắc chắn sẽ không thiếu một đồng.” Hoàng Đại Chủy xem như nhìn ra được, chuyện hôn sự này Việt ca nhi rất có tiếng nói, cũng có quyền quyết định, thế là bà ta nói trắng ra. 

Mặt của đại tẩu Sầm hơi đỏ, chỉ là nàng ta chưa từng nhìn thấy trang sức bằng bạc bao giờ, chỉ biết là nó rất quý, làm sao mà dám cầm đây? 

“Đây là năm mươi lạng bạc.” Một nam nhân trung niên là họ hàng xa của nhà họ Tề cầm một chiếc hợp màu hồng. Truyện được Team The Calantha edit và được đăng tải miễn phí duy nhất trên ứng dụng  T Y T và web tytnovel

Bà mối Hoàng hết nói cứng lại nói mềm: “Lúc trước đã nói rồi, có năm mươi lượng bạc làm sính lễ thì mối hôn sự này co như thành. Hôm nay nhà họ Tề tuân thủ lời hứa đến đây đưa sính lễ, đại nãi nãi lại thương yêu tam thiếu gia, cũng coi trọng Việt ca nhi. Thân phận của tam thiếu gia vừa phú vừa quý, tuy nói bây giờ đang dưỡng bệnh, nhưng dù sao cũng là người có công danh, có thân phận cử nhân, uy danh vẫn ở đó.” 

Ý trong lời nói là nhà họ Sầm đừng hòng đổi ý, chuyện hôn sự này hôm nay nhất định phải thành. 

Sầm Việt đứng trong góc, nhỏ giọng gọi một tiếng ca. Sầm Thiết Ngưu nghĩ đến mấy lời mà buổi sáng đại bá nương nói, chỉ có thể cắn môi nhận lấy sính lễ này. Lần này cả Hoàng Đại Chủy lẫn người nhà họ Tề đều vui vẻ, trong viện nô nức chẳng thua gì pháo nổ. 

“Hỉ sự, là hỉ sự lớn đây, hai nhà Tề Sầm kết thân!” Bà mối Hoàng vui vẻ kêu to. 

Sầm đại bá chủ trì, bảo tức phụ mình về nhà giết hai con gà, Sầm tiểu thúc nói nhà mình còn rượu gạo với đồ ăn, mọi người cùng mang đến đây. Nữ quyến trong nhà họ Sầm bắt đầu lo liệu chuyện đồ ăn, bọn nhỏ có thể phụ thì đều xúm lại giúp một tay. 

“Còn có đậu phộng hạt dưa cất lại đến năm mới, đều mang đến đây đưa cho hương thân đi, chờ Tiểu Việt xuất giá, nhất định phải mời mọi người uống ly rượu mừng.” Sầm đại bá chỉ đạo con trai mình về nhà ấy đồ, ông cũng biết nhà Thiết Ngưu chẳng có cái gì cả. 

Cuộc sống này quá khổ, bây giờ cuối cùng cũng tốt hơn một chút. 

Sầm Thiết Ngưu thấy đại bá mình làm chủ, thôn dân cũng vây quanh chúc mừng mình, trong lòng hắn ta đắng ngắt, năm mươi lượng đó là bán đệ đệ mà có được, hắn ta hại đệ đệ mình phải gả cho kẻ ngốc. 

Buổi trưa, một bàn tiệc được dọn ra, nhà họ Sầm mời Hoàng Đại Chủy và người nhà họ Tề nhập tiệc, sau khi ăn uống xong, hai nhà lại trao đổi bát tử của hai đứa nhỏ, tính toán một chút, chọn ngày lành vào cuối tháng…

“Nhanh vậy sao?” Sầm Thiết Ngưu cảm thấy quá nhanh. 

Hoàng Đại Chuỷ vỗ vỗ gối cười ha ha: “Chuyện tốt mà, đương nhiên phải nhanh chóng quyết định ngày rồi.” 

“Đúng đó.” Sầm tiểu thúc mở miệng, làm sớm thì có thể sớm gả Tiểu Việt đi, chỉ là… ông ta đột nhiên nghĩ đến một chuyện, không biết nên nói thế nào, thế là mặt mày cứng ngắc. 

Hoàng Đại Chủy nói chuyện phiếm, hỏi tiểu thúc của Việt ca nhi còn muốn hỏi gì nữa?

Sầm tiểu thúc cười ha hả hai tiếng đầy xấu hổ: “…Nếu như Tiểu Việt gả cho Tề cử nhân gì đó, có cần tiền không?” 

“Đúng đó, nếu như Tề cử nhân có chuyện cũng không được tính lên đầu nhà họ Sầm đâu đấy.” Sầm tiểu thẩm nói tiếp. 

Vừa nghe là biết phu thê, ngủ cùng một chăn, nghĩ cùng một chỗ. 

Hoàng Đại Chủy… 

Sầm Việt đang giả vờ ngoan ngoãn: …

Chắc là tiểu thúc của y muốn nói nếu như y khắc chết Tề gia tam thiếu thì đừng có mơ đòi lại năm mươi lương kia, cũng đừng có tính chuyện đó lên đầu nhà họ Sầm. 

Sầm Việt thật sự muốn cười, nhưng bụng lại chua xót, là chua xót thay cho tiểu Việt, thật sự là chọn tự tử cũng chẳng sai. Qua hai mối hôn sự, cái danh khắc phu như chốt chết trên người Tiểu Việt, thân đã bị người ta chỉ trỏ, mẫu thân còn bệnh chết, nhà họ Sầm thì nghèo rớt mồng tơi, đến mức thúc bá hai bên cũng sợ bị liên lụy. 

Sợ bị vay tiền, sợ bị người ta đến gây chuyện. 

Nhưng chuyện hôn sự này, mẹ kế của Tề tam thiếu kia cố tình đến tìm kẻ có mệnh khắc phu là y đến đưa sính lễ, Sầm Việt biết rõ, nếu như Tề tam thiếu chết, mẹ kế của hắn chắc sẽ vui đến mức đốt pháo ăn mừng. Nhưng mà trên mặt mụ ta chắc chắn sẽ gây khó dễ cho Sầm Việt, như vậy mới có tiếng mẹ kế từ ái.  ( truyện đăng trên app TᎽT )

Nhưng mà Sầm Việt chẳng tin mệnh khắc phu gì đó. 

Lần đầu tiên Tiểu Sầm Việt gả chồng, trời mưa liên tục, nước mưa rửa trôi đất trên sườn núi, núi lăn xuống đập chết người, tính cho cùng cũng chỉ là thiên tai ngoài ý muốn. Lần thứ hai, tên nông dân kia có thói quen uống rượu, trước hôn lễ uống nhiều, máu không kịp lên não, chết cũng phải. 

Chỉ tiếc lại hại một tiểu ca nhi mang danh khắc phu…

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play