Bây giờ nghũ lại, ba vị thúc thúc kia của hắn cũng thành gia, nãi nãi thương tam thúc tứ thúc, có khi hắn còn thấy nãi nãi lén cho mấy đứa nhóc nhà tứ thúc ăn trứng gà. Nếu như nói theo lời của nãi nãi, gà luôn là hắn chăm, tứ thúc đang chiếm hời của hắn còn gì. 
“Con về rồi à? Ta nói con đó, một đứa ca nhi, không gả chồng thì đừng có chạy rong bên ngoài, nhỡ bị bắt cóc thì không biết đường đâu mà tìm.” 
Khương Nhị Miêu gọi một tiếng nương, nói không có gì: “Con cũng chẳng tuấn tú, không sao đâu.” 
“Đám ma ma buôn bán người kia làm gì quản con tuấn tú hay không, chỉ cần có thể làm việc, có thể sinh bé con là được.” Khương mẫu nói xong, lại nói: “Không có chuyện gì thì tốt, trong bếp còn chừa bánh bao cho con đấy, mau ăn đi.” 
Khương Nhị Miêu để sọt xuống, hắn suy nghĩ một chút, cuối cùng cũng không nói thật cho nương nghe. Cha hắn thành thật không giấu riêng, nương hắn cũng thế, đều là người chịu thương chịu khó.
Lần trước bán quả dại được mười văn, dù là cho cháu trai bốc thuốc, nhưng nương hắn vẫn nơm nớp lo sợ, như đang cầm thứ gì đó phỏng tay, sợ bị nãi nãi phát hiện. 
Cái bộ dáng đó, đến hắn còn có thể nhìn ra được vấn đề, khỏi nói đến nãi nãi. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play