Sau khi mua ít sơn tra, Sầm Việt phát hiện ở đây thế mà lại có dâu tây! Tuy rằng không lớn như dâu tây ở hiện đại, chỉ khoảng lòng bàn tay, be bé lại trắng, không đỏ ửng như ở hiện đại. Sau khi kinh ngạc xong, y mới nhớ lại, dâu tây hình như là giống ngoại lai, nhưng sau khi nhớ đến trong lịch sử không có quốc gia Đại Thịnh này, y cũng thôi.
“Bán thế nào?” Sầm Việt hỏi tiểu ca nhi đang bán hàng.
Tiểu ca nhi không lớn, chỉ tầm mười lăm, mười sáu, có hơi đen, nhìn cũng khá bình thường, nhưng mà nốt rùi đỏ giữa trán lại rất đỏ, Sầm Việt bây giờ đã biết cách nhận biết ca nhi.
Y cũng có nốt ruồi đỏ, nhưng cũng mai là nó nằm ở trên vành tai.
“Phu lang à, quả dại này là do tôi tự mình hái, nằm ở bên sườn núi nên có hơi đắt.” Tiểu ca nhi sợ y nói đắt quá không mua nên vội vàng giải thích: “Nếu như ngài muốn thì chỉ lấy, lấu mười văn tiền.”
Mai Hương nghe xong thì suýt chửi ầm lên, quả dại gì mà đế mười văn tiền, còn mắc hơn cả thịt!
“Toàn, toàn bộ.” Mặt tiểu ca nhi đỏ bừng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT