“Phu nhân mất vào tháng sáu năm Trường Văn thứ hai, bây giờ là tháng tư năm Trường Văn thứ tám, gần sáu năm rồi.” Lưu ma ma nói tiếp, không ngờ nhoáng cái đã nhiều năm như vậy rồi, tam thiếu gia cũng lấy vợ rồi.
Bây giờ niên hiệu đang là “Trường Văn”, Sầm Việt tính toán thời gian một chút, hẳn là A Phi đi thi ngay năm tân đế đăng cơ, năm thứ hai thì thân mẫu chết bệnh. Y vừa hỏi như thế thì Lưu ma ma gật đầu nói đúng.
“Lúc ấy danh thần đồng của tam thiếu gia truyền ra ngoài, hơn nữa còn có một người ông ngoại là Hứa lão gia, nhà họ Tề nhà họ hứa ai cũng nhìn chằm chằm, nói cái gì mà tân đế đăng cơ sẽ mở ân khoa, để thiếu gia thử một lần, ai ngờ được…”
Mỗi khi nhắc đến cái này Lưu ma ma đều thở dài, đúng là vô cùng tiếc nuối.
“Sau khi phu nhân thì lão thái gia cũng đi, đến khi chết ông cũng không nhắm mắt được, canh cánh trong lòng chuyện là ai hại tam thiếu gia.”
“Hại? A Phi bị thương?”
Lưu ma ma nhớ tới là sợ hãi: “Khi tam thiếu gia được nâng vào cửa, cả phía sau đầu đều là máu, hôn mê hơn nửa tháng mới tỉnh lại, vừa dậy thì biến thành bộ dáng như hiện tại.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT