Sầm Việt nói với Nhị Miêu, cũng là nói với Tào La, trong lòng phải có bản lĩnh, đừng quá căng thẳng.
Một mẫu dâu ước chừng được sáu ngàn cân, bán mười văn một cân - dâu của bọn họ chất lượng tốt, không thể bán rẻ hơn được, cân đủ, không thiếu một cân một lạng nào, còn cho khách ăn thử. Nếu vận chuyển đến phủ thành, vậy thì bán mười lăm đến hai mươi văn một cân, dù sao đường sá xa xôi, cũng có hao hụt.
Tính sơ sơ, một mẫu có thể kiếm được sáu mươi lượng bạc, sáu mẫu dâu tây của bọn họ, chính là ba trăm sáu mươi lượng - trừ đi chi phí, chi phí chính là nhân công, thuê xe.
Đất đai là dùng luân phiên, nhân công là người nhà.
Đương nhiên, nếu kiếm được tiền, Sầm Việt phải chia cho các nha đầu trong nhà, công nhân, điều này là khẳng định.
Dâu tây là mặt hàng độc quyền, trên thị trường không có.
Nhờ có thân phận tú tài của A Phi, nông sản trên ruộng không phải nộp thuế lương thực, buôn bán tự nhiên cũng không phải nộp thuế.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play