Chưởng quầy Ngô chắp tay chào, trước tiên gọi tam thiếu gia, sau đó mới gọi tề quân.
Chưởng quầy Vương biết lão Ngô là bị hai tỷ đệ nhà họ Đỗ làm cho sợ hãi, bây giờ lại còn cho rằng tề quân chủ trì việc kinh doanh của nhà họ Tề là không tốt đẹp gì...
Tề quân hiện giờ đang ở đây, ông ấy cũng không tiện mắng lão Ngô hồ đồ.
"Tề quân, tam thiếu gia, mời vào trong ngồi." Chưởng quầy Vương mời, sau đó kéo lão Ngô đang định bỏ đi theo sau, thấy tề quân và tam thiếu gia đã đi vào, ông ấy đi chậm lại mấy bước, nhỏ giọng trách mắng lão Ngô: "Ông không nghĩ cho bản thân thì cũng phải nghĩ cho cháu trai của ông chứ, đã không muốn dựa vào tề quân để sống qua ngày, ông ở nhà họ Tề làm việc bao nhiêu năm như vậy, bây giờ không làm nữa muốn về quê, nói với tam thiếu gia một tiếng cũng là lẽ thường mà."
Chưởng quầy Ngô nghe vậy, lúc này mới đi theo.
Chưởng quầy Vương cho rằng tề quân đến đây là vì chuyện buôn bán trái cây: "Nghe nói vợ chồng Khương lão bản sáng sớm đã vội vàng vào thị trấn ngay khi cổng thành mở, chở theo hai xe hàng, tề quân không đi cùng sao?"
"Ta còn trẻ, làm ăn buôn bán chưa có kinh nghiệm, sáng sớm dậy mới nhớ ra, vội vàng chạy đến đây, nhưng không phải tìm Nhị Miêu, mà là tìm chưởng quầy Vương." Sầm Việt thừa nhận bản thân còn thiếu sót trong việc kinh doanh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT