Sau đó, Khương Nhị Miêu chuyên tâm hái dâu tây trên một mẫu ruộng, không nghĩ ngợi gì nữa, hái đầy giỏ là mang ra xe, cứ như vậy suốt hơn một canh giờ, cũng không nhớ nổi đã hái được bao nhiêu, không đếm xuể, chỉ cảm thấy rất nhiều, rất nhiều.
Uống trà lạnh nào --- Tề Thiếu Phi vừa gõ chiêng vừa gọi.
Sầm Việt phát hiện ra rằng, nếu y không lên tiếng thì mọi người sẽ không ngừng nghỉ, không biết là thật sự không mệt hay là ngại ngùng, vì vậy y đưa chiêng cho A Phi, bảo A Phi gọi mọi người, y là người hưởng ứng đầu tiên, duỗi lưng nói: "Hơi khát nước rồi, uống miếng trà, nghỉ ngơi một chút."
Mọi người thấy thế mới buông việc trên tay xuống, ra bãi đất trống uống trà nghỉ ngơi.
Tề Thiếu Phi đã rót trà xong, còn có một đĩa dâu tây đã rửa sạch.
"Việt Việt, dâu này ngọt lắm, ngọt lắm luôn." Tề Thiếu Phi lấy một quả đưa cho Sầm Việt trước.
Sầm Việt há miệng ăn, vừa ăn vừa nói với mọi người đừng khách sáo, dâu trồng ở ruộng nhà, mọi người đều nếm thử, hái cả buổi sáng rồi, không thể để mọi người không biết mùi vị dâu tây, đều là do mọi người hái, ăn đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT