Tiểu viện ở sát mặt đường, cửa hông có thể đi thẳng ra ngoài, ngày thường người trong tiểu viện đều ra ngoài mua đồ ăn, không cần phải đi cửa chính, rất tiện. 
Mai Hương cầm giỏ rau đi ở đằng trước, vừa đi vừa chỉ đường: “Ra khỏi ngõ nhỏ này là phố chính, bình thường trong ngõ nhỏ không có người qua lại, trên đường cái náo nhiệt hơn nhiều.” 
Ngõ này nhỏ hẹp, chỉ rộng chừng một mét, hai bên là tường của các hộ gia đình, phía dưới là đường đất, ngày thường cũng không có xe cộ qua lại. 
Sầm Việt dậy sớm thậm chí còn có thể nghe thấy tiếng mõ. 
Đi chừng mười mét là đến đầu ngõ, ngoài đường cái nhiều người đi, người buôn bán nhỏ mặc vải màu nâu đi giày vải, có người quẩy đòn gánh đi bán hàng rong, cũng có nhiều phụ nhân, phu lang và nữ tử trẻ tuổi, không chỉ có mỗi nam tử. 
Không có chuyện không thể xuất đầu lộ diện, mấy thứ đó đều là quy củ lễ giáo của gia đình quyền quý. Đám bá tánh ở tầng dưới cùng không quan tâm chuyện đó, thứ họ chú ý là mưu kế sinh nhai. 
“Tề quân, ở đằng trước chính là chợ bán buổi sáng.” Mai Hương chỉ muốn nhanh chóng mua thức ăn rồi quay về, sợ tam thiếu gia đi lạc. 
Sầm Việt nói đi thôi. 
Từ sau khi Tề Thiếu Phi ngốc đi thì rất ít khi ra khỏi cửa, ban đầu là vì ở trong nhà dưỡng bệnh, mời đại phu dùng không ít thuốc nhưng vẫn không trị hết. Lão thái gia dẫn người ra ngoài tìm thầy trị bệnh, nhưng suýt thì lạc mất. 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play