[ZHIHU] TỬ NGƯ

C3


8 tháng


11

Buổi lễ nạp thiếp của Ngọc Liên được ta làm rất mạnh tay. Ta còn mời nhiều phu nhân, quý nữ đến dự.

Trước mặt khách khứa, ta dẫn nàng ra giới thiệu với các vị phu nhân.

Mọi người nhìn rõ vẻ mặt của nàng xong đều há hốc mồm, nhìn nhau mà không dám nói lời nào.

Người nào đã nhìn thấy dung mạo thật sự của Thái hậu đều không tránh khỏi âm thầm suy đoán.

Và đây chính là hiệu quả mà ta mong muốn.

Một khi hạt giống nghi ngờ đã được gieo xuống, chúng sẽ bén rễ, nảy mầm và lan tràn một cách điên cuồng khi có cơ hội thích hợp.

Sau đó thỉnh thoảng ta lại đưa Ngọc Liên ra ngoài.

Hôm nay đến dự tiệc ngắm hoa tại Hầu phủ, ngày mai lại tham gia tiệc sinh nhật ở Phủ tướng quân, ngày mốt dâng hương trong chùa.

Trong vòng một tháng, tất cả nữ quyến ở kinh thành đều biết trong nhà sau của Tạ thủ phụ có một vị thiếp thất rất giống Thái hậu.

12

Một tháng sau, một tập tranh nhỏ sống động và hấp dẫn được bí mật kẹp vào trong xấp công văn của Kinh triệu phủ nha.

Tên tập tranh là “Chuyện tình lãng mạn của Thái hậu xinh đẹp cùng thủ phụ".

Vị phủ doãn trẻ tuổi kia vừa sốc vừa xấu hổ, thêm vào đó còn bị đồng liêu chế giễu một trận.

Cũng trong ngày hôm ấy, một tập tranh như vậy cũng xuất hiện trong tấu chương của các vị quan Ngự sử đài lâu năm.

Các học giả lớn tuổi tức giận đập vỡ nghiên mực. Họ mạnh mẽ lên án cấp dưới không làm tròn trách nhiệm của mình khi mang theo thứ đồ dơ bẩn như vậy.

Nhưng sau khi tỉ mỉ xem xét, họ phát hiện ra những người trên tranh không ai khác chính là Thái hậu đương triều và Tạ đại nhân.

Họ lại nghĩ đến lời đồn đại của nữ quyến về vị thiếp xinh đẹp và Thái hậu, họ không khỏi đau đớn kêu lên: “Thật đồi phong bại tục, trái với luân thường!”

13

Các tấu chương luận tội Tạ Kỳ An liên tiếp được dâng lên cho Hoàng đế.

Lúc này ta đang ở trong chính điện chơi ném thẻ vào bình cùng Trữ Nguyên Hữu.

"Làm tốt lắm, quả nhiên không làm trẫm thất vọng."

Sự việc này, nửa đầu do ta làm, nửa sau là Trữ Nguyên Hữu bày trò.

Rốt cuộc ta cũng không có năng lực nhét đầy những tấm tranh đó vào công văn và tấu chương của quần thần.

Suy đoán ngày đó của ta là hoàn toàn chính xác, tiểu hoàng đế chỉ giả vờ giống trẻ nhỏ, thực ra lòng dạ thâm sâu chẳng kém Tạ Kỳ An.

Nếu muốn chiếm được lòng tin của hắn thì phải chứng minh được giá trị của bản thân.

Hành động hấp tấp như mật báo ở cung yến sẽ không bao giờ được phép xảy ra lần nữa.

Ta đã dồn hết tâm huyết để lên kế hoạch cho tất cả những điều này và bây giờ coi như đã được đền đáp.

Trước mắt quyền lực của Tạ Kỳ An trong triều đình ngày càng lớn, hơn nữa Thái hậu cũng cố gắng duỗi tay ra ngoài hòng thay mặt hoàng thượng nhiếp chính.

Sau sự việc rùm beng lần này, các quan lại náo động và sôi nổi dâng tấu chương để phản đối Thái hậu can thiệp vào chuyện chính trị.

Vì vậy, Thái hậu à, ngươi bình tĩnh một thời gian nhé.

Thấy Trữ Nguyên Hữu tâm tình rất tốt, ta liền mở miệng hỏi: “Vậy Tử Ngư có thể thỉnh cầu bệ hạ một ân huệ được không?"

"Ngươi đã giúp trẫm một việc lớn, xứng đáng được ban thưởng, ngươi cứ nói đi."

"Tử Ngư xin được hòa li với Tạ thủ phụ."

Cuối cùng cũng có thể đi đến bước này.

Ta cô độc một mình trên thế gian, không có sự hỗ trợ của nhà ngoại, cũng không có sự che chở của nhà chồng.

Ta chỉ có thể dựa vào đầu óc không mấy thông minh của mình để kiếm tìm một cơ hội sống sót.

Kiếp này ta muốn chấm dứt những ân oán từ kiếp trước, đồng thời ta cũng muốn được sống bình yên lâu dài.

Hắn chưa kịp trả lời thì giọng nói của Tạ Kỳ An đã truyền vào trong điện:

"Phu nhân thật hồ đồ. Việc nhà của hai ta sao có thể phiền toái đến bệ hạ chứ?"

14

Ta ngước mắt lên và nhìn thấy Tạ Kỳ An đang bước vào đại điện, hờ hững tựa như gió nhẹ mây trôi mà hành lễ.

"Bệ hạ, ba vị các lão chờ ở tiền điện đã lâu."

Đây là muốn thúc giục hoàng đế đi bàn chính sự.

Ta đang xin thánh chỉ được nửa đường thì bị gián đoạn.

Hắn không sẵn lòng buông tha ta.

Trữ Nguyên Hữu nhìn thấy người tới, nóng nảy ném thẻ vào bình rượu gỗ: "Mấy lão già đó thật phiền phức, trẫm vẫn chưa chơi đủ đâu..."

Hắn lẩm bẩm và miễn cưỡng rời đi.

Khi bước tới cửa, hắn quay lại nhìn ta, ánh mắt hiện lên sự tinh ranh và khí phách mà chỉ thiếu niên mới có được:

“Yên tâm, trẫm sẽ giữ lời."

Không biết có phải là ảo giác hay không, nhưng vào lúc này, ta cảm thấy lời hứa này đáng giá ngàn vàng.

15

Khi bước ra khỏi Chính điện, Tạ Kỳ An đã gọi ta lại.

“Tất cả mọi chuyện từ lúc Ngọc Liên vào phủ đến khi tập tranh xuất hiện ở Ngự sử đài, đều là do ngươi sắp đặt sao?”

"Đúng vậy."

Dù sao cũng sắp hòa li nên chẳng có gì phải giấu giếm cả.

Hắn im lặng một lát rồi bỗng nhiên nở nụ cười: “Ta đã đánh giá thấp ngươi rồi, còn tưởng rằng ngươi sẽ không tạo ra sóng to gió lớn gì cả.”

"Chiến lược của phu nhân thực sự ấn tượng đấy."

Trong mắt hắn không những không có tức giận mà còn có chút tán thưởng.

Ta nhớ tới kiếp trước, dường như hắn chưa bao giờ nhìn về phía ta, có đôi khi ánh mắt nhìn thoáng qua cũng chỉ là thờ ơ, không chút để ý.

Ta nghĩ có lẽ khi đó, ta chỉ là một người phụ nữ ngu ngốc và nhút nhát trong mắt hắn.

Trước giờ hắn đều khinh thường ta.

Trong khi tâm trí của ta còn đang lơ lửng trên mây, hắn đã đi tới trước mặt ta.

"Nhưng ngươi vẫn quên mất lời ta đã nói, thằng nhóc kia tự bảo vệ mình còn khó nói gì đến làm chỗ dựa cho ngươi."

Thấy ta không hiểu tại sao, hắn giải thích: “Hôm nay, ba vị các lão đến là để bàn bạc về chuyện Thát Đát xâm lấn biên giới. Mùa đông đã gần đến, các tướng sĩ canh giữ biên cương thiếu thốn cả lương thực lẫn thuốc thang. Quốc khố của bệ hạ chẳng có lấy một đồng. Ai sẽ để ý đến một con rối không có binh lính để chỉ huy, không có tiền để dùng chứ. Ngươi đi theo hắn cũng chỉ là giỏ tre múc nước mà thôi.”

Hóa ra tiểu hoàng đế lại nghèo đến thế.

Kiếp trước tuy rằng chỉ quanh quẩn trong nhà nhưng ta cũng biết dưới sự cai trị của Trữ Nguyên Hữu, đất nước từng có một thời kỳ thịnh vượng.

Nếu Tạ Kỳ An không mưu phản cướp ngôi, có lẽ hắn đã là một vị minh quân được ghi danh trong sử sách.

Hiện tại có lẽ hắn thật sự đang gặp trắc trở khắp nơi.

Ta không khỏi rơi vào trầm tư.

Nhưng ta lại nghe người kia nói tiếp: “Tử Ngư, bây giờ hãy trở về cùng ta, ta có thể coi như chưa có chuyện gì xảy ra.”

Ta lấy lại bình tĩnh, nhìn thẳng vào mắt hắn: “Hiện tại ngươi vẫn còn cảm thấy ta yếu đuối, dễ dàng bị bắt nạt, cam chịu làm vật trang trí trong phủ của ngươi ư?”

“Hay ngươi nghĩ rằng mọi chuyện đã đến nước này rồi mà Thái Hậu vẫn sẽ buông tha cho ta?”

Trong khi nói chuyện, thái giám trong cung Trường Nhạc tới nói Thái Hậu cho gọi.

Ta nhướng mày: “Ngươi thấy đấy, không phải tới rồi à?”

Hắn không để bụng: "Ngọc Nhàn là người lương thiện, nàng ấy sẽ không làm khó dễ ngươi."

Ngọc Nhàn là khuê danh của Thái hậu.

Lương Thiện ư? Kiếp trước lúc nàng yêu cầu ngươi giết ta, ta cũng không thấy nàng có chút nào lương thiện.

Cuối cùng hắn nói: “Ngươi cứ việc đi, ta sẽ ở trong phủ chờ ngươi trở về.”

Ta không hề quay đầu lại.

16

Cung Trường Nhạc đốt hương long não do Ba Tư tiến cống, trên mặt đất trải thảm sợi đỏ Tuyên Thành.

Trong chính điện, bếp than đang cháy rực rỡ, ấm áp như mùa xuân.

Mà bên ngoài điện, cánh cửa được mở rộng, từng cơn gió lạnh buốt lùa vào cổ áo khiến người ta lạnh thấu xương.

Ta đã quỳ bên ngoài điện nửa canh giờ.

Thái hậu đang nằm nghỉ trên chiếc ghế dài mềm mại và không có ý định cho ta đứng dậy.

Các cung nhân đều hiểu rõ trong lòng mà không nói ra.

Thủ đoạn tra tấn người như vậy không hề khó gặp trong hậu cung.

Khi sắc trời đã tối dần, có ma ma lại gần khẽ nói điều gì đó.

Vị Thái hậu trẻ tuổi kia cuối cùng cũng nhớ ra ta, nàng ngáp một cái rồi gọi ta vào.

“Từ lâu ta đã nghe Kỳ An nói rằng hắn có một người vợ hiền thục, hôm nay coi như đã được gặp.”

Nàng mỉm cười rạng rỡ, khi nhắc tới hai chữ Kỳ An, ánh mắt nàng khẽ đong đưa cực kỳ mờ ám.

Sau đó, có một ma ma đi đến và dâng lên một chén canh.

“Thái hậu ban thưởng một chén tổ yến, xin mời phu nhân thưởng thức.”

Canh máu rực lên ánh sáng màu xanh, từng đợt, từng đợt khí nóng giống như bùa đòi mạng.

Cuối cùng nàng cũng không thể ngồi yên sao?

Thấy ta vẫn chưa phản ứng sau một lúc lâu, ma ma cười khẩy nói: “Phu nhân, Thái hậu ban thưởng, không thể không chịu.”

Ta đứng lên, nhận lấy chén ngọc, cực kỳ nhanh nhẹn và dứt khoát đổ sạch một chén tổ yến vào trong miệng ma ma!

Nàng ta hoảng sợ trợn mắt, ho sặc sụa và nôn mửa từng ngụm lớn, vừa lăn vừa bò đến trước mặt Thái hậu: "Cầu xin nương nương ban thuốc giải, nô tỳ không muốn chết..."

Đúng là có độc.

Thái hậu vừa kinh ngạc vừa tức giận, dùng một chân đá bay nàng đi, đập bàn đứng dậy: “Được lắm ả hèn hạ này,không biết điều mà làm hỏng đồ ai gia ban thưởng.”

"Người đâu, phạt đánh!"

Khi cung nhân nghe lời tới bắt ta, bên ngoài chợt vang lên một giọng nói trong trẻo: “Mẫu hậu!”

Ta vừa quay đầu thì thấy Trữ Nguyên Hữu đang đứng ở cửa.

17

“Có chuyện gì mà mẫu hậu nổi cáu như vậy?”

Hắn không nhìn ta mà lập tức đi về phía Thái hậu, bộ dạng vẫn như một đứa trẻ.

Sắc mặt Thái hậu thay đổi, ánh mắt hiền lành: “Ả hèn hạ này xung đột với ai gia, ai gia chỉ muốn dạy ả ta một bài học thôi.”

Trữ Nguyên Hữu thản nhiên liếc nhìn ta: "Nếu vậy, hãy kéo xuống và đánh chết đi."

Thái hậu chưa kịp phản ứng, hắn đã lệnh cho hai thái giám xách ta lên và kéo ra khỏi đại điện.

18

Màn đêm buông xuống, tẩm cung ấm cúng và vui vẻ.

Sau khi Trữ Nguyên Hữu đuổi hết tùy tùng đi, hắn ngồi xuống bên cạnh ta.

"Trẫm đã ra lệnh đưa thi thể của ngươi về Tạ phủ. Sau đêm nay, trên đời sẽ không còn Ân phu nhân nào nữa, chỉ có Ân mỹ nhân của trẫm."

Ta gật đầu: “Đa tạ bệ hạ.”

Một phần trong kế hoạch của chúng ta là lợi dụng Thái hậu xóa sổ cái tên Ân Tử Ngư rồi sau đó ta trở thành phi tần trên danh nghĩa của Trữ Nguyên Hữu.

Rốt cuộc thì hắn cũng giả vờ ngu đần như thế lâu rồi.

Phía sau hôn quân luôn phải có một yêu phi gây họa.

"Trẫm đã làm được việc giúp ngươi thoát khỏi Tạ Kỳ An."

"Chỉ có điều trong cung này sẽ không hề ít nguy hiểm hơn so với trong nhà, ngươi đã chuẩn bị tinh thần kỹ chưa?"

Ánh nến lung linh, phản chiếu khuôn mặt tuấn tú của vị hoàng đế trẻ tuổi.

Lúc này vẻ mặt của hắn vô cùng nghiêm túc, không còn bộ dáng bất cần đời như thường ngày.

Trong bóng đêm dịu dàng, ta nhướng mày cười: “Thần thiếp nguyện ý.”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play