Dư Ý thấy Phó Duẫn Xuyên cứ nhìn mình chằm chằm, trong lòng hốt hoảng nên lên tiếng trước: “Xin lỗi, có chuyện gì vậy?” Lòng bàn tay Dư Ý đầy mồ hôi, tim đập thình thịch, cậu sợ Phó Duẫn Xuyên giây tiếp theo từ phía sau lưng rút ra cái roi da nhỏ, đi lên đánh cậu hỏi sao cậu lại bỏ chạy.
Tầm mắt Phó Duẫn Xuyên từ bụng dưới của Dư Ý di chuyển xuống đến bắp chân lộ ra ngoài của cậu, trong giấc mơ, phần thân dưới của đối phương là đuôi rắn, anh chưa từng nhìn thấy đôi chân này bao giờ.
Họ phải giữ dáng quanh năm, bắp chân Dư Ý thon thả nhưng vì thường xuyên tập nhảy, hát nên phủ một lớp cơ mỏng.
Phó Duẫn Xuyên cảm giác mình sắp điên rồi, trong đầu anh lúc này không phải rắn thì chính là cậu trai trẻ trước mặt, anh thậm chí có thể tưởng tượng ra từng chi tiết trên khuôn mặt đối phương một cách rõ ràng, hóa ra cậu ấy có một cái nốt ruồi nhỏ ở khóe miệng.
Có thể do quá nhỏ, hơn nữa da lại ngăm đen, ngày thường cách khá xa nên ống kính nên không thể quay được, chỉ có gần như hiện tại mới có thể nhìn thấy.
Phó Duẫn Xuyên trong đầu hiện ra một ý nghĩ kì lạ, anh là người đầu tiên phát hiện ra điều này sao?
Anh véo mạnh lòng bàn tay để giữ đầu óc tỉnh táo, anh biết người trước mặt không phải người trong mơ hay con rắn của anh, là ảo giác hiện tại của anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT