Khi đến gần cái cây một chút, cậu có thể cảm nhận được cảm giác ghê tởm, trung tâm của khí đen này là từ cái cái cây.
Dư Ý nhíu mày, động vật luôn có trực giác rất chính xác, cái cây này cho cậu một cảm giác không tốt — xoay người rời đi.
Cậu tuy rằng hơi ngốc, nhưng cũng không phải là đứa ngu, đây không phải thứ mình có thể giải quyết được, mạng nhỏ vẫn quan trọng hơn, cùng lắm về nhắc nhở Phó Duẫn Xuyên đừng tới đây. Đối phương khẳng định không muốn con rắn nhỏ xinh của mình bị thương.
Vừa bào chữa cho hành động lâm trận bỏ chạy, Dư Ý vừa tăng nhanh bước chân, sợ chậm một bước liền dây vào rắc rối.
Nhưng cậu vừa mới đi được mấy bước, luồng không khí đen xung quanh đột nhiên dâng trào, ngưng tụ thành thực thể ép Dư Ý đến ngạt thở.
Khí đen bên trong thân cây trở nên nồng đầm, trong nháy mắt phun trào ra lao thẳng tới sau lưng cậu.
Dư Ý phản ứng rất nhanh, vội vàng né tránh: “Mẹ ơi, cái quái gì vậy!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play