Ngày hôm sau Dư Ý còn chưa ngủ tỉnh đã bị Phó Duẫn Xuyên bỏ vào xe mang đi.
Cậu nằm phát ngốc ở trong xe, Phó Duẫn Xuyên không còn hỏi cậu việc biến thành người nữa.
Cũng coi như thoát được một kiếp, Dư Ý đem cằm đặt ở chỗ giá đỡ máy tính bảng, ngủ tiếp.
Cậu ngủ mơ màng đến Phó Duẫn Xuyên và Trình Viễn đưa cậu đi tới lui, khi tỉnh dậy, cậu thấy khung cảnh có chút vừa quen thuộc vừa xa lạ.
Phó Duẫn Xuyên vừa mới tắm xong, mùa hè nóng nực, ra ngoài một chút thôi mồ hôi đã đầy người, thân trên để trần chỉ quấn một chiếc khăn tắm, nước trên người còn chưa lau khô, theo cơ bắp đường cơ trượt xuống và biến mất chỗ hai rãnh nhân ngư. 
Dư Ý nhắm mắt làm ngơ trước thân hình đẹp đẽ trước mặt mà nhìn xung quanh phòng khách sạn.
“Nhìn quen không? Nhặt được mày ở đây nè.” Nói câu này mặt Phó Duẫn Xuyên lại lộ ra sự ấm áp hiếm có, dùng cái khăn mới lau tóc xong lau người cho con rắn trắng luôn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play