Phó Duẫn Xuyên mắc bệnh sạch sẽ nghiêm trọng chắc chắn vì Nhị Tiểu đã cứu anh nên anh mới làm vây, Trình Viễn nhanh chóng đi tới mở hộc tủ bàn cạnh giường ra, lấy một đôi đũa dùng một lần đưa cho Phó Duẫn Xuyên, thầm nghĩ lần này Phó ca sẽ khen mình không ngớt, đi đâu tìm một trợ lý chu đáo như hắn chứ?
“Ồ, không ngờ cậu lại có đôi đũa dùng một lần, cậu lấy ở đâu thế?” Nụ cười trên mặt Phó Duẫn Xuyên xịt keo cứng ngắt, không định đưa tay nhận lấy.
Trình Viễn cảm thấy chắc Phó Duẫn Xuyên chê bẩn, nên giải thích: “Không bẩn đâu Phó ca, gọi đồ ăn được cho đó.”
Gân trên mu bàn tay Phó Duẫn Xuyên nổi lên: “Cậu gọi đồ ăn còn được cho tới hai đôi đũa?”
Trình Viễn cười “há há” nói: “Em đặt nhiều quá. Chủ quán cho em vài đôi luôn. Vừa hay đây là đôi cuối cùng còn sót lại.”
Phó Duẫn Xuyên cầm lấy đôi đũa nói: “May thật.”
Trình Viễn cảm thấy những lời này có chút âm dương quái khí, nhưng cẩn thận suy nghĩ lại xác nhận mình không có chọc giận Phó Duẫn Xuyên điểm nào, có lẽ do hắn quá nhạy cảm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play