Nhưng Phó Duẫn Xuyên không dao động, mà vẫn vùi đầu vào viết viết vẽ vẽ.
Dư Ý ngẫm lại cũng không ép anh nữa, nếu không hiểu kịch bản thì cố gắng cũng được, nghĩ thế cậu trườn xuống rót một ly nước, rồi bò lại tủ đồ ăn vặt của mình lấy ra thêm hai gói khoai tây chiên đem tới đặt bên cạnh Phó Duẫn Xuyên, gõ bàn hai lần.
Sau đó cậu trở lại giường ngủ, thầm nghĩ làm diễn viên cũng vất vả quá đi.
Ngày hôm sau khi tỉnh lại, Phó Duẫn Xuyên đã đi, lúc này bữa sáng ở khách sạn vẫn chưa được giao.
Bên ngoài có tiếng gõ cửa, Dư Ý lè lưỡi cảm nhận được người kia thật sự đã rời đi rồi mới mở cửa mang đồ ăn vào.
Bữa sáng không ngon lắm, Dư Ý chọc cháo trong bát, Phó Duẫn Xuyên chắc chưa ăn sáng, tối hôm qua lại không ngủ, nay cũng không ăn, thân thể mỏng manh yếu ớt của con người không biết có chịu nổi hay không.
Có lẽ phân cảnh hôm nay rất khó nên tối hôm qua Phó Duẫn Xuyên thức khuya như vậy mới hiểu được tâm lý nhân vật, về sau ai mà nói Phó Duẫn Xuyên thành công nhờ may mắn, cậu sẽ là người đầu tiên không đồng ý.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play