Sau bữa tối Dư Ý muốn tập thể dục trong phòng, nhưng Phó Duẫn Xuyên dường như rất mệt, khi thấy anh lên giường tắt đèn, cậu cũng bò tới trên giường, thân là một con rắn con hiểu chuyện, khi người ở chung đi ngủ sớm thì mình cũng nên ngủ sớm.
“Vào đi.”
Phó Duẫn Xuyên vén góc chăn lên, lạnh lùng nói — thậm chí không thèm nhìn Dư Ý, giống như đây là không phải nói với cậu.
Dư Ý không thể tin quay phắt đầu lại nhìn Phó Duẫn Xuyên, trong bóng tối, mắt Dư Ý rất sáng, cảnh tượng này tính ra có chút kinh dị nhưng mà từ trong mắt con rắn nhà mình Phó Duẫn Xuyên có thể thấy được sự kinh ngạc của nó.
Từ khi phát sinh ra chuyện quấn quanh người anh em, Phó Duẫn Xuyên đã ɕảʍ tiệt cậu lên giường ngủ chung, nhưng bây giờ lại chủ động mời.
Dư Ý ɕảʍ thấy kì lạ, nhớ đến hôm nay đọc кị¢н вảи, Tưởng Phùng không có cha, mẹ thì cũng không quan tâm hắn, có phải Phó Duẫn Xuyên bị ảnh hưởng không? Nói chứ từ lúc ở chung với anh cậu chưa từng thấy Phó Duẫn Xuyên gọi điện về nhà, hơn nữa trên Wechat cũng không có tên cha mẹ anh.
Nên cho cậu ngủ chung là vì nhớ mẹ, nghĩ thế Dư Ý có chút hơi buồn cười, đã bao nhiêu tuổi rồi còn nhớ mẹ. Há há!
-Đón đọc chương mới trên app TYT.
“Mày đang cười tao?” Phó Duẫn Xuyên hỏi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT