Dư Thanh gật đầu: “Biết một chút.”
Phó Duẫn Xuyên ghé tai cậu bé thì thầm.
Dư Thanh gật đầu, liền chạy tới: “Ba ơi, con đói quá!”
Cậu bé chạy lại ôm chân của Dư Ý.
Dư Ý ngơ ngác, không phải vừa ăn xong sao, sao lại đói? Nhưng trẻ con có thể đói nhanh, cũng có thể là muốn ăn vặt.
Dư Ý xoa đầu cậu bé: “Trong tủ có đồ ăn vặt, con tự lấy ra mà ăn.”
Thú nhân đang nói chuyện với Dư Ý không khỏi thắc mắc hỏi: “Đứa trẻ này hơi giống em!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play