Cổ họng của Phó Thừa Vân phát ra âm thanh khàn đục. 
Phó Duẫn Xuyên cất điện thoại: “Sau này có thời gian tôi sẽ đến thăm ông tiếp, giờ tôi phải đi rồi, ba vợ tôi nhờ mua chút đồ về để ăn Tết.”
Mặc dù Tiểu Dư Thanh rất nghịch ngợm, nhưng cậu bé vẫn là bảo bối của cả nhà, Dư An đã mua rất nhiều đồ chơi cho cậu bé, chất đầy một căn phòng.
Dư Xa còn may cho cậu một chiếc áo bông hoa màu đỏ, giờ Tiểu Dư Thanh đã cao đến nửa cánh tay của người lớn, tóc cậu được buộc thành một chùm nhỏ, mặc áo hoa nhí, trông như một búp bê nhỏ chạy quanh trong nhà.
Hạ Ngư vài ngày trước đã tặng Tiểu Dư Thanh một miếng ngọc bội, nói là để trừ tà. 
Dư Ý thấy đẹp nên đã làm thành một chiếc vòng cổ đeo cho Tiểu Dư Thanh. 
Phó Duẫn Xuyên thấy thế thì trợn mắt trắng: “Lấy của tôi biết bao nhiều tiền mà chỉ cho một món đồ bình thường thế này. Chậc chậc!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play