Dư Xa không biết trong tình huống này nên quan tâm Phó Duẫn Xuyên hay lo cho Dư Ý trước.
Dư Ý thấy Dư Xa vội vã bỏ hạt dưa xuống: “Ba nhỏ mau đến xem Phó Duẫn Xuyên đi, anh ấy không ăn được gì hết, ăn gì cũng nôn, đêm thì không ngủ được, tóc rụng cả nắm, cứ vậy tương lai anh ấy có bị hói không?”
Dư Xa:... Đúng là do hắn chưa trải sự đời cũng không biết làm sao.
Các triệu chứng của Phó Duẫn Xuyên ngày xưa khi Dư Xa mang thai cũng đã gặp phải, nên chỉ có thể coi đó là hiện tượng ốm nghén bình thường mà chăm sóc cẩn thận, mãi hai tháng sau Phó Duẫn Xuyên mới dần khá lên.
Ngày Dư Ý sinh trứng không hề có một chút dấu hiệu nào, cậu đang cuộn mình trên cây ngủ, cảm thấy cơ thể nhẹ bẫng, cậu mở mắt nhìn thấy một thứ tròn tròn rơi từ trên cây xuống, cậu hoảng sợ hét lớn: “Phó Duẫn Xuyên!”
Một luồng ánh sáng vàng lóe lên, Phó Duẫn Xuyên đã bắt lấy quả trứng đang rơi xuống.
Cả nhà đặt quả trứng lên bàn và vây quanh để chiêm ngưỡng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT