Phó Duẫn Xuyên quay người đi rất dứt khoát, nhưng Dư Ý vẫn lo lắng nhìn anh một cái, rồi quay lại nhìn người phụ nữ đứng yên ở đó.
Cậu thật sự không hiểu con người, thật kỳ lạ.
Thắng cao lớn đi ở phía trước, có thể che nắng cho họ.
Dư Xa đã sớm đặt khách sạn lẫn nhà hàng ở gần điểm thi, hắn đã tìm kiếm hướng dẫn trên mạng một thời gian dài, chọn những nơi có môi trường tốt nhất, an toàn nhất.
Dư Ý nắm tay Phó Duẫn Xuyên, nhỏ giọng hỏi: “Anh không sao chứ.” Nhóm người này thật đáng ghét, đến lúc nào không đến lại nhè ngay lúc này đến, lại đến vào lúc này, Phó Duẫn Xuyên tuyệt đối không thể bị bọn ảnh hưởng được.
Trong lòng Dư Ý lén mắng cái bà cô đó một trận.
Thật ra so với bà cô đáng giận kia, người khiến cậu lo hơn là mẹ của Phó Duẫn Xuyên nhưng cậu không dám hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT