Dư An gắp một miếng không biết là gì đặt vào trong chén Phó Duẫn Xuyên.
Phó Duẫn Xuyên nhìn nụ cười giả tạo trên mặt hắn liền biết đây không phải thứ gì tốt, nhưng anh vẫn phải ăn.
Phó Duẫn Xuyên là ai, ảnh đế, món ăn này cay cảm giác đầu lưỡi tê dại nhưng vẫn mỉm cười cũng gắp lại một miếng vào chén cho Dư An: “Quả thật rất ngon, anh ba rể cũng nếm thử.”
Tiếng anh ba rể này xém chút nữa làm hắn bùng nổ, hắn thật ra cũng không ăn được cay, nhìn miếng đồ ăn đỏ rực đặt trong chén, hắn gắp Phó Duẫn Xuyên đã ăn sạch nếu hắn không ăn sẽ lộ rõ mình không bằng lòng.
Đang lúc rối rắm, một đôi đũa gắp miếng đồ ăn ra: “Dư An không ăn được cay.”
Dư Xa không chú ý tới bầu không khí khẩn trương trên bàn, vừa gắp đồ ăn cho Phó Duẫn Xuyên vừa hỏi: “Gần đây hai đứa có bận rộn gì không?”
Phó Duẫn Xuyên lắc đầu: “Gần đây không có hoạt động gì ạ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play