Phó Duẫn Xuyên trong lòng khẽ động, quay đầu nhìn về phía Dư Ý.
Tổng cộng Dư Ý nói cái tên này hai lần mà mỗi lần đều làm cho ngực anh đau nhức.
Phó Duẫn Xuyên đưa tay lên ngực “Ừm” một tiếng, tiếp theo giải thích cho Dư Ý: “Đúng, triều đại này không thể nào khảo cứu được, nhưng nó vô cùng lâu đời, ngoại trừ di tích này thêm cái roi lần trước, ngoài ra không còn lưu lại bất cứ thứ gì, nhưng những triều đại phía sau có một vài người ít ỏi đã nhắc tới Trấn Quốc Vương này.”
Khung cảnh trước mắt thay đổi từ bức tường cung điện củ kĩ biến thành một biển hoa, khí hậu quanh năm như mùa xuân, bây giờ hoa cỏ đua nhau khoe sắc.
Dư Ý thưởng thức cảnh đẹp trước mặt, hỏi: “Nó viết gì thế?”
Phó Duẫn Xuyên dụi dụi mắt: “Vị vương trấn này là một kẻ tàn nhẫn và cực kỳ thích giết người, khi còn nhỏ hắn bị đưa đến một quốc gia khác để làm con tin. Sau này có cơ hội trở về, hắn đã giết chết Thái tử hiện tại sau đó lên ngôi hoàng đế. Về sau vương triều này diệt vong như thế nào lại không có bất kì một ghi chép nào.”
Anh lại dụi dụi mắt, sao anh lại thấy một con rắn lớn đang nằm ở giữa biển hoa nhìn rất giống bản thể của Dư Ý nhưng lại không quá giống nhau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT