Dư Ý rửa mặt xong thấy Phó Duẫn Xuyên còn nằm trong chăn mơ màng sắp ngủ tiếp, không biết lấy lá gan ở đâu ra, rống to với con heo lười trên giường: “Anh có thể nhanh lên một chút không? Ai bảo đêm qua uống đến khuya giờ ban ngày ban mặt không dậy nổi.”
Phó Duẫn Xuyên bị cậu rống xong cũng ngồi dậy thật, chắc Dư Ý muốn anh đi mua cùng với cậu.
Lúc ra cửa Phó Duẫn Xuyên nhìn thấy vài thùng các tông chất đống trước cửa, hỏi: “Dư Ý, gì đây?” mới nhìn tưởng Dư Ý mua chuyển phát nhanh, lại gần càng nhìn càng quen mắt, mấy cái này nhìn y như đồ dùng trong nhà bếp, mấy thứ kim cài áo, trâm cài này y chang trong tủ của anh.
“Dư Ý, đây có phải là trâm cài áo của tôi không?”Anh hỏi.
Dư Ý lấy đồ ăn vặt trong tủ nhét vào túi, sáng không ăn đói lắm cứ mang theo một ít lên xe ăn lót dạ.
“Đúng vậy.” Cậu vốn định mang về nhà, hiện tại không về nữa, mấy thứ này làm sao bây giờ, hay tối nay phát sóng trực tiếp tặng quà cho fans nhỉ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT