Nói đến đây, anh dừng lại một chút: “Về quan điểm của tôi đối với căn bệnh này, tôi cảm thấy nó chỉ là một bệnh bình thường, chờ tiêm và uống thuốc xong sẽ nhanh chóng khỏe lại. Đương nhiên bởi vì đó là bệnh, trong quá trình kháng cự nó chúng ta sẽ cảm thấy đau đớn, nhưng luôn luôn có một lúc nào đó sẽ có cơ hội trị tận gốc, sau đó thế giới này vẫn muôn màu muôn vẻ.”
Giống như thế giới hiện tại của anh tràn ngập ánh mặt trời, có hoa tươi, còn có một con rắn ngu ngốc lại tham ăn.
Phóng viên cảm ơn Phó Duẫn Xuyên sau đó liền cầm thiết bị của mình lui ra thay bằng một người khác.
Phóng viên này là một nữ sinh vóc dáng nhỏ nhắn, nhìn vô cùng năng động, tóc buộc đuôi ngựa, nhe răng cười với Phó Duẫn Xuyên: “Chú Phó, cháu có thể hỏi chút vấn đề cá nhân không?”
Phó Duẫn Xuyên nói đùa: “Nhưng không thể quá riêng tư.” Nhẩm nhẩm thời gian, đây chắc là người cuối cùng rồi, hỏi xong có thể về nhà.
“Yên tâm sẽ không quá riêng tư.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT