Mãi cho đến nơi, Phó Duẫn Xuyên ra hiệu cho cậu xuống xe, Dư Ý còn chưa hoàn hồn.
Phó Duẫn Xuyên cởi dây an toàn cho Dư Ý, nắm cằm cậu xoay lại: “Nghĩ cái gì vậy mà tập trung như thế?” anh cau mày, không phải con rắn này có chuyện gì gạt anh chứ.
Dư Ý lắc đầu, mở cửa xe muốn xuống xe.
Cánh tay trầm xuống — kéo trở về, cửa xe thấp, đầu Dư Ý đụng vào cửa xe kêu cái ‘bốp’ đau tới mức cậu còn chưa kịp rên miệng đã bị một thứ ấm áp mềm mại chặn lại.
Môi bị cắn nhẹ một cái, nhưng không đau, chắc không rách.
Dư Ý còn đang ngẩn ngơ, chợt nghe thấy giọng nói khàn khàn của Phó Duẫn Xuyên: “Mấy giờ xong, tôi tới đón em.”
Dư Ý ngơ ngác nói thời gian, sau đó giống như mất hồn đi ra ngoài, còn đâm đầu vào cột điện, mới hoàn hồn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play