Dư Ý tức muốn hộc máu, đứng lên nhào mạnh vào bên cạnh — ngã vào một cái ôm quen thuộc, chóp mũi quanh quẩn xen lẫn mùi thịt nướng, Dư Ý từ trong ngực Phó Duẫn Xuyên giãy dụa, ngồi dạy nâng mặt Phó Duẫn Xuyên xoa xoa bóp bóp.
“Kỳ quái, gương mặt này sao lại không giống?” Dư Ý nói xong còn ợ một cái.
Phó Duẫn Xuyên bị Dư Ý hun đến nhíu mày, một chai còn được, tới chai thứ hai say quên trời đất.
“Phó Duẫn Xuyên, anh còn có anh em hả?” Dư Ý mượn rượu hỏi ra thắc mắc trong lòng.
Trán Phó Duẫn Xuyên nổi gân xanh, nghiến răng nghiến lợi trả lời: “Không có.”
Dư Ý đem khuôn mặt ghét bỏ né tránh của anh quay lại, mở to mắt nhìn đối phương.
“Hôm nay tới chắc là Phó Duẫn Xuyên xấu, chỉ…. ợ~chỉ biết đánh tôi! hừ! vẫn là Phó Duẫn Xuyên kia ôn nhu còn nấu cơm cho tôi… tốt… tốt..ợ ~”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT