Phó Duẫn Xuyên nhíu mày: “Bọn họ đối với em không tốt?” Nhìn không giống.
Dư Ý vội vàng lắc đầu: “Không không, họ đều đối xử với tôi rất tốt, tôi là người nhỏ tuổi nhất trong nhà, cái gì cũng nhường nhịn tôi, ngoại trừ cha ra.”
Vừa nghĩ tới cha, liền hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Phó Duẫn Xuyên hứng thú: “Hai người quan hệ không tốt.” Quả nhiên cha trên trên đời này đều cùng một dạng, anh cũng có một người cha cặn bã.
Dư Ý giống như rất khó trả lời câu hỏi này của Phó Duẫn Xuyên, mặt nhăn nhúm lại: “Nói như thế nào nhỉ? Cũng không phải không tốt, nếu như chúng tôi gặp nguy hiểm gì ông ấy sẽ chạy tới cứu đầu tiên, nhưng mà ông ấy cũng luôn muốn đuổi anh em chúng tôi ra ngoài, cảm thấy chúng tôi mẹ nó quấy rầy thế giới hai người.”
Phó Duẫn Xuyên sau khi nghe xong, trong lòng lặng lẽ thả lỏng, cũng may hoàn cảnh gia đình Dư Ý khác với anh, tuy rằng người cha này thoạt nhìn hơi chướng mắt anh em họ nhưng chắc đối xử với họ cũng không tệ lắm.
Dư Bình có thể sẽ gạt người, nhưng Dư Ý thì không, xem ra bọn họ thật sự anh em ruột.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play