Kỳ Hòa Hiên ở một bên nghe, mặt lúc đen lúc trắng, người chung quanh rộn ràng nhốn nháo, bọn họ không đeo khẩu trang, đã có người quay video, hắn có thể tưởng tượng ngày mai trên mạng ùn ùn kéo đến những bình luận như thế nào, nhưng hắn cũng không thể ở nơi công cộng nổi đóa được, đành cố gắng duy trì thiết lập hình tượng của mình, trầm mặc không nói hoặc gật đầu đáp một tiếng, để thể hiện sự cay nghiệt của Dư Ý.
Hắn hy vọng Dư Ý nói chuyện có thể nhanh lên, để hắn nhanh chóng kết thúc cuộc tra tấn này.
Dư Ý lật đến tờ cuối cùng: “Cái chân này, bác sĩ nói xương cốt không có vấn đề gì cả, về phần tại sao cậu không đứng dậy được, bác sĩ nói có thể là do tâm lý quá căng thẳng, làm người phải dũng cảm lên chứ! Chân anh chả bị cái quần què gì cả!”
Dư Ý cười lạnh một tiếng khiến Kỳ Hòa Hiên đỏ mặt.
Dư Ý muốn ném sổ bệnh án lên người Kỳ Hòa Hiên, nhưng nghĩ nghĩ lại cất đi, biết đâu sau này có tác dụng thì sao.
Nhìn đồng hồ, Dư Ý lười nói thêm với người này: “Tự mình đón xe về đi, tiền kiểm tra sức khỏe không cần chuyển cho tôi, cứ coi như đuổi ăn mày đi vậy.”
Cậu xoay người bỏ đi, ngày mai phải thi Lý Thuyết lái xe rồi nên không đi tập nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT