Trước kia nếu có người nói cậu ngu ngốc, cậu sẽ rất tức giận, nhưng từ miệng Phó Duẫn Xuyên nói ra cậu lại có cảm giác khác, không giống với người khác.
Phó Duẫn Xuyên đứng tại chỗ nhìn Dư Ý đã đi ra ngoài mấy bước: “Lối này em đi sai hướng rồi.”
Dư Ý xấu hổ quay lại, đi theo Phó Duẫn Xuyên.
Cậu nhìn Phó Duẫn Xuyên lấy thuốc, như kiểu rất quen thuộc với cách bố trí của bệnh viện, rõ ràng anh chưa đến đây nhưng anh biết rõ phòng lấy thuốc ở đâu.
“Đi thôi, lấy xong rồi.” Phó Duẫn Xuyên lắc lắc cái túi trong tay.
Dư Ý bừng tỉnh, lấy thuốc xong đồng nghĩa phải tách ra.
Bệnh viện không phải là nơi có thể giữ người, hai người đột nhiên ăn ý, cũng không ai lên tiếng nói ‘đi thôi’ trước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT