Điều đó cũng không quan trọng, anh chỉ muốn Nhị Tiểu, chưa từng tiếp xúc với Dư Ý, hứng thú với người này dựa trên sự hoài nghi con rắn của anh biến thành, nếu như bọn họ không phải là một, về sau anh cũng không cần quan tâm hay chú ý gì đến đối phương cả.
Phó Duẫn Xuyên hít sâu một hơi, cúi đầu muốn phun bọt trong miệng ra.
Anh nhìn bồn rửa tay hơi giật mình, giơ tay mở đèn gương bên cạnh.
Buông bàn chải đánh răng trong tay xuống, cẩn thận nhặt thứ trong bồn rửa tay lên.
Để dưới ánh đèn nhìn một hồi lại vội vàng hoảng hốt đi ra, ánh sáng bên ngoài sáng hơn đèn gương trong phòng, Phó Duẫn Xuyên nhìn thêm một lát rồi đặt nó lên trên mặt bàn sẫm màu — một sợi tóc bạc trắng quen thuộc an tĩnh nằm trên dó.
Bồn rửa tay màu trắng, nếu không anh cúi đầu nhìn thì đúng không thấy thật hay chỉ cần động tác nhanh một bước, sẽ bị nước cuốn trôi đi.
Anh cẩn thận tìm một cái hộp cất vào, phẫn nộ cùng vui sướng đan xen trên mặt, lại bị một phần chưa xác thực hoàn toàn đè xuống — mặt anh vặn vẹo thành bộ dáng kỳ quái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play