Phương Tiểu Lệ đau lòng tiến lên ngăn cản Phùng Tuấn Vĩ, lại bị Phùng Tuấn Vĩ vô tình quét qua tát một bạt tai vào mặt cô ta, trên mặt in hằn một dấu tay rất rõ.
Phương Tiểu Lệ không thể tin được, che mặt trừng mắt nhìn anh ta: “Phùng Tuấn Vĩ, đồ khốn, anh dám đánh tôi! Tôi liều mạng với anh!”
Vừa nói xong cô ta lao tới cấu xé Phùng Tuấn Vĩ.
Nhất thời, nhà họ Phùng gà bay chó sủa.
Đầu Phùng Tuấn Vĩ đau như búa bổ, thật vất vả mới không chế được bà điên Phương Tiểu Lệ liền mệt mỏi thở dài, cảm thấy cuộc sống tồi tệ thế này là điều mà anh ta chưa từng nghĩ tới. Ban ngày huấn luyện trong quân đội cũng đã mệt lữ rồi, buổi tối về nhà cũng không thể yên tĩnh, chẳng bằng ngủ ở trong quân đội luôn cho rồi.
Nhưng Phương Tiểu Lệ vẫn đang khóc, vừa khóc vừa chửi: “Phùng Tuấn Vĩ, anh là cái loại đáng chém ngàn đao, không phải chỉ là con trai muốn ăn một chút đồ ăn thôi sao thế mà anh lại đánh vợ đánh con. Ngay cả con muốn ăn một chút đồ ăn ngon mà anh cũng không thể thỏa mãn nó thì anh còn có ích lợi gì nữa! Tôi đúng là bị mỡ heo che mắt mới gả cho anh.”
Phùng Tử Đào cũng đang gào khóc, la hét muốn trở về nhà ông bà ngoại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT