Lúc chưa biết mình mang thai thì chỉ là ăn không ngon, sau khi biết mình mang thai, giống như ấn phải một công tắc kỳ lạ, ăn thì không ngon mà còn nôn ra. Tô Nguyệt bị nghén vô cùng nặng, chỉ cần ngửi thấy mùi thức ăn và khói dầu liền khó chịu, mỗi buổi chỉ có thể uống một ít cháo nhạt nhẽo.
Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi mà Tô Nguyệt đã gầy đi rất nhiều, sắc mặt tái nhợt tưởng chừng như gió có thể thổi bay. Vì chuyện này mà khiến Hàn Ái Quốc lo lắng muốn điên rồi, liền đổi cách làm đồ ăn ngon cho cô ăn, nhưng cô chẳng ăn được gì cả.
Tô Nguyệt tự giễu bản thân bây giờ giống như người có bệnh yếu đuối mỏng manh.
Mã Thúy Vân mang theo len đi xuống lầu vừa nhìn thấy Tô Nguyệt như vậy thì sửng sốt: “Em gái, em bị bệnh sao?”
Tô Nguyệt rót cho cô ấy ly nước, sau đó nói: “Em không bị bệnh, nhưng bây giờ không ăn được gì, rất khó chịu.”
Dù sao Mã Thúy Vân cũng là người đã sinh hai con, có kinh nghiệm, vừa nghe cô nói như vậy, liền nhìn bụng cô cười hỏi: “Có động tĩnh rồi?”
Mặc dù phong tục ở đây là có thai ba tháng đầu thì không nên nói cho người ta biết, nhưng với người thân cũng không cần giấu giếm, Tô Nguyệt gật đầu: “Em mới phát hiện ra, mới hơn một tháng thôi ạ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT