Tô Nguyệt mang theo bảy loại dược liệu trở về nhà, bốn loại dược liệu còn lại chỉ có thể đợi tin tức của Từ Xán. Cũng may là ba ngày sau Từ Xán đã tới tìm cô và đưa bốn gói dược liệu còn lại cho cô.
"Chỗ ông ngoại chị đúng lúc có bốn loại dược liệu này, nên chị mang một ít qua cho em.” Từ Xán nói.
Tô Nguyệt vui mừng khôn xiết, cảm kích nói: “Chị Từ Xán, cũng may là nhờ có chị, nếu không em cũng không biết lấy những dược liệu này ở đâu ra. Đúng rồi, bốn loại dược này chắc khó kiếm lắm đúng không, mất bao nhiêu tiền vậy ạ? Em sẽ trả tiền lại cho chị.”
Tô Nguyệt nói xong đang định trả tiền thì Từ Xán vội vàng ngăn lại: “Không cần tiền, chị cũng không hề dùng tiền mua mà đúng lúc chỗ ông ngoại có cho nên chị xin ông một ít. Ông ấy cũng không lấy tiền của chị chẳng lẽ chị còn lấy tiền của em sao?”
Tô Nguyệt: “Như vậy sao được, bốn loại dược liệu này quý giá như vậy, sao có thể lấy không công chứ.”
Từ Xán xua tay: "Được rồi được rồi, chị xem em như bạn bè của mình, giữa bạn bè thì không cần khách sáo như vậy. Nếu em thật sự rối rắm vậy thì em làm cho chị loại bánh ngọt mà lần trước em đưa cho Ny Ny đi, để cho chị mang đi hiếu kính ông ngoại, xem như là tiền thuốc có được không?”
Tô Nguyệt cũng không phải là người cố chấp, nghe cô ấy nói như vậy cô cũng không từ chối nữa liền gật đầu đồng ý: “Được được được, cái này đơn giản thôi, để em làm nhiều thêm cho chị. Ngoại trừ bánh ngọt giống hôm đó thì còn có một số loại bánh ngọt khác, em sẽ làm mỗi thứ một ít rồi đưa cho chị.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT