Thấy cảnh này, Phương Tiểu Lệ âm thầm nhíu mày.
Tô Nguyệt này đúng là không biết thức thời, vậy mà cô thà đứng còn hơn ngồi cạnh cô ta, người khác còn ước gì có thể sáp lại gần cô ta đấy. Thế nào, chẳng lẽ cô là vợ của một tiểu đoàn trưởng nho nhỏ liền cảm thấy mình trâu bò, ngay cả cô ta cũng chướng mắt? Một khi đã như vậy, vậy sau này đừng hòng cô ta sẽ giúp đỡ mua đồ ở cung tiêu xã!
Tô Nguyệt mặc kệ Phương Tiểu Lệ nghĩ như thế nào, dù sao cô cũng lười đối phó với kẻ trịch thượng như vậy, cô thà đứng hai tiếng còn hơn ngồi với cô ta.
Tay ghế mà Tô Nguyệt vịn chính của một đôi mẹ con, người mẹ khoảng 27, 28 tuổi, trông rất dịu dàng xinh đẹp, nhìn rất có khí chất. Mà cô bé thì khoảng chừng 4, 5 tuổi, tết ​​hai bím tóc, hai má bầu bĩnh trắng nõn, mặc chiếc váy hồng nhạt rất đáng yêu.
Đây là một đôi mẹ con trông vô cùng đẹp mắt.
Người phụ nữ thấy Tô Nguyệt đứng suốt nên ôm con gái ngồi vào lòng, cười nói với Tô Nguyệt: “Em dâu, em ngồi xuống đi, muốn đến công xã thì còn phải mất hai tiếng nữa.”
Cô bé cũng cười vẫy tay với Tô Nguyệt: “Dì ơi, dì ngồi đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play