Bà Hàn dùng ngón tay chọc chọc vào đầu Hàn Ái Dân, cười mắng: “Cái đồ ngốc nhà con, một chút ánh mắt cũng không có.” Ngày nào cũng đi theo Tô Nguyệt và anh cả khắp nơi mà không để ý gì cả, thằng bé ngốc!
"Cái gì ạ?" Hàn Ái Dân gãi đầu: “Mẹ, sao mẹ lại gọi con là đồ ngốc? Chuyện gì vậy?”
Bà Hàn không ôm hi vọng gì vào mắt nhìn của cậu, hỏi: “Con muốn nhận chị Tô Nguyệt là chị gái nuôi của mình, nhưng tại sao lại không muốn chị Tô Nguyệt làm chị dâu của con? Chị dâu cũng có thể là người nhà họ Hàn chúng ta, như thế chẳng phải còn thân hơn chị gái nuôi sao?"
Hàn Ái Dân chớp mắt, vô thức trả lời: “Nhưng anh hai và anh ba của con đều đã lấy vợ rồi mà.”
Lúc này sắc mặt Hàn Ái Quốc hoàn toàn tối sầm, không nhịn được nói: “Hàn Ái Dân, em chỉ có anh hai và anh ba sao?”
Hàn Ái Dân sửng sốt, giây tiếp theo, đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, trợn to hai mắt, không thể tin được nhìn qua nhìn lại giữa anh trai mình và Tô Nguyệt, lắp bắp hỏi: “Anh, anh cả và chị Tô Nguyệt chẳng lẽ là..."
Hàn Ái Quốc nghiến răng nghiến lợi: “Thế nào, em cảm thấy có vấn đề gì hả?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT