Nhìn thấy Tô Nguyệt đi tới, trong mắt vợ Hàn Lão Tam đang cho gà ăn ngoài sân lóe lên sự chột dạ, xấu hổ không dám nói chuyện với Tô Nguyệt nên quay người đi vào bếp làm việc.
Tô Nguyệt cũng không thèm để ý, đi thẳng vào căn bếp cũ, bà Hàn đang ở bên trong chuẩn bị cơm trưa.
Tô Nguyệt đeo tạp dề, xắn tay áo lên: “Bác gái đến đây đi ạ, để cháu làm, bác giúp cháu nhóm lửa nhé.”
Bà Hàn cũng không khách sáo với cô, vui vẻ đặt đồ ăn trong tay xuống: “Được rồi, tay nghề cháu tốt, đồ ăn cháu nấu còn ngon hơn bác gái làm nhiều, hôm nay cháu đứng bếp đi để bác giúp cháu."
“Được.” Tô Nguyệt nhìn các món ăn trên bếp phát hiện không chỉ có thịt mà còn có cá, không khỏi thốt lên “Oa”: “Hôm nay phong phú quá, còn có cá nữa.”
Bà Hàn ha ha cười nói: “Thịt là do bác bảo Ái Dân lên công xã mua, còn cá là Ái Quốc sáng sớm bắt được dưới sông, vẫn còn rất tươi. Bác nghĩ hôm nay phát lương thực, là ngày tốt nên chúng ta phải ăn ngon một chút để chúc mừng."
Tô Nguyệt rất đồng tình với suy nghĩ này của bà cụ, cô rất thích điểm này của bà Hàn, khi có điều kiện thì tuyệt đối sẽ không keo kiệt, không bao giờ đối xử tệ bạc với người trong nhà, bà sẽ cố gắng hết sức để mọi người có thể ăn ngon, không giống phần lớn người già trong thôn, ăn uống cần kiệm không nỡ ăn bất cứ thứ gì, người trong nhà đều suy dinh dưỡng, trông xanh xao vàng vọt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT