Vì Tô Nguyệt lên trấn do đó không có thời gian làm bánh nên ngày hôm sau người nhà họ Hàn không ra ngoài mà chỉ bận việc ở nhà.
Trời mưa không làm việc được, ở nhà cũng không có nhiều việc, bà Hàn rảnh rỗi liền lấy vải Tô Nguyệt đưa hỏi cô: “Nguyệt Nguyệt, cháu muốn làm loại quần áo nào? Bác gái sẽ làm cho cháu.”
Hàn Ái Quốc nghe bà Hàn đổi cách gọi Tô Nguyệt, anh liền vội vàng liếc nhìn Tô Nguyệt.
Tuy nhiên, Tô Nguyệt đang vui vẻ bàn bạc chuyện quần áo với bà cụ nên không để ý tới ánh mắt của anh.
Tô Nguyệt rất vui mừng vì cuối cùng cũng được may quần áo, cô nói với bà cụ: “Bác gái, cháu muốn làm một bộ quần áo vải thô để đi làm, bác xem rồi may cho cháu đi ạ, cháu muốn may một chiếc váy từ vải bông. Đừng làm váy quá rộng, thắt eo bên này một chút và thêm chút ren vào đây..."
Tô Nguyệt dặn dò kỹ càng về dáng vẻ của bộ quần áo với bà cụ, thật ra cô không có yêu cầu gì đặc biệt, chỉ muốn làm sao cho vừa vặn với vòng eo một chút chứ không phải mặc như ống thẳng vừa béo vừa to, thậm chí ngay cả thắt lưng cũng không có.
Bà Hàn vốn là người rất giỏi may vá, nhiều năm như vậy quần áo của bốn người con trai trong nhà đều là bà làm, kỹ thuật hoàn toàn không có vấn đề gì, cho nên khi Tô Nguyệt vừa nói bà lập tức hiểu ra mấu chốt, nhớ kỹ những gì mà Tô Nguyệt nói, bắt tay vào làm ngay cho cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT