Bà Hàn đi tới, tát vào mông mỗi đứa nhỏ một cái: “Đi đi đi, đều đi qua một bên đi, đừng nhìn thấy thím Tô Nguyệt thì chỉ biết có ăn.”
Những đứa trẻ bị bà nội đuổi đi cũng không tức giận mà hăm hở chạy theo Tô Nguyệt, thậm chí quên cả việc chơi đùa. Đã đủ cho thấy đồ ăn có sức mạnh lớn như thế nào.
Tô Nguyệt không làm họ thất vọng, nói với họ: “Lát nữa thím sẽ làm khoai lang ngào đường và bánh ngọt cho các cháu ăn, nhưng các cháu phải ngoan ngoãn đợi, đừng làm loạn.”
Vừa nghe quả nhiên có đồ ăn ngon, hai mắt bọn nhỏ càng sáng, vô cùng ngoan ngoãn nghe lời gật đầu, tỏ ý sẽ không bao giờ làm loạn.
Bà Hàn dở khóc dở cười, “Bình thường bác cũng chưa từng thấy mấy đứa nhỏ này ngoan ngoãn như vậy đâu.”
Mọi người đều ha ha cười.
Lúc này bà Hàn mới nắm lấy tay Tô Nguyệt, cảm kích nói: “Tiểu Tô à, bác rất muốn cảm ơn cháu, bác nghe thằng tư nói chuyện hôm qua trên đường các cháu đến bệnh viện xã đã gặp được, bác suýt đã bị hù chết, cũng may có cháu ở đây, nếu không thì người xui xẻo là nhà chúng ta rồi. Tiểu Tô à, cháu đúng là phúc tinh của nhà chúng ta."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT