Thấy Tô Nguyệt từ chối, không muốn bị người khác đàm tiếu, trong lòng Hàn Thanh Tùng có chút thất vọng, nhưng cũng không thể hiện ra ngoài, liền nói: “Tô Nguyệt cô có tính giác ngộ rất cao, mọi người nên học hỏi cô. Nếu cô đã không muốn để đại đội chiếu cố cô hơn, thì hãy làm việc chăm chỉ cố gắng hơn trong tương lai."
Tô Nguyệt gật đầu cảm ơn: “Cảm ơn đại đội trưởng, tôi sẽ tận lực và không níu chân sau của mọi người.”
Tô Nguyệt giả vờ nhìn trời, lại nói: “Đại đội trưởng, cũng đã muộn rồi, tôi phải trở về ăn cơm, anh cũng về ăn cơm đi.”
Hàn Thanh Tùng vốn muốn nói thêm với cô, nhưng thấy cô nói như vậy, anh ta cũng không nói được gì nữa, đành gật đầu, xoay người rời đi.
Tô Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, quay người xách sọt đi vào nhà, ai ngờ vừa mở cửa đã thấy Triệu Phương đứng ngay sau cửa, suýt chút nữa khiến cô giật mình.
Tô Nguyệt tức giận nói: “Cô đứng ở chỗ này dọa người khác làm cái gì thế hả?”
Triệu Phương khoanh tay, khinh thường nói: “Đây không phải chỗ của cô, tôi muốn đứng đâu là chuyện của tôi, cô thấy tôi thì sợ cái gì? Không phải là do chính cô chột dạ đấy chứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play