Đêm ngày thứ hai, cửa nhà họ Hàn đột nhiên bị gõ, mà người tới dĩ nhiên là Phùng Tuấn Vĩ.
Môi Phùng Tuấn Vĩ khô nứt nẻ, dưới mắt có quầng thâm, dáng vẻ mệt mỏi như lâu ngày không được nghỉ ngơi, vừa nhìn thấy Tô Nguyệt đã trịnh trọng xin lỗi cô: “Em dâu, chuyện lần này là do vợ của tôi sai, là lỗi của cô ấy, đã làm em phải chịu khổ rồi. Tôi thay mặt cô ấy trịnh trọng xin lỗi em."
Vừa nói, anh ta vừa lùi lại một bước, trịnh trọng cúi đầu xin lỗi Tô Nguyệt.
“Doanh trưởng Phùng, anh..” Tô Nguyệt nhất thời không biết nói gì cho phải.
Phùng Tuấn Vĩ cũng không muốn Tô Nguyệt nói thêm cái gì mà đứng thẳng người hướng ánh mắt về phía Hàn Ái Quốc trầm giọng nói: “Ái Quốc, cậu đi ra ngoài một chút đi, tôi có chuyện muốn nói với cậu.”
Hàn Ái Quốc gật đầu không hỏi cái gì cả mà đi theo anh ta ra ngoài.
Hai người đi đến một góc vắng, Phùng Tuấn Vĩ dừng lại, quay đầu nhìn Hàn Ái Quốc, ánh mắt tối sầm lại, giọng nói cố nén lửa giận: “Ái Quốc, chúng ta làm cộng sự của nhau nhiều năm như vậy, mà tôi vẫn luôn xem cậu là anh em, nhưng tại sao cậu lại đối xử với tôi như vậy chứ?! Tôi biết chuyện lần này là lỗi của vợ tôi, tôi tức giận đến mức muốn ly hôn với cô ấy, lại còn định đưa cô ấy đến đây để xin lỗi em dâu. Nhưng còn chưa kịp xin lỗi thì cô ấy đã bị người ta mang đi điều tra, lúc đó tôi mới biết việc này là do cậu làm!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT