Tiểu Bảo giơ tay sốt ruột nói: “Mẹ, Tiểu Bảo ngoan, không làm ồn.” Con rất ngoan ngoãn không làm ồn để cho mẹ ngủ.
Đại Bảo gật đầu như làm chứng.
“Các con ngoan như vậy sao?” Tô Nguyệt giơ ngón tay cái lên: “Các con là cục cưng ngoan, giỏi thật đấy!”
Tiểu Bảo lập tức cười đắc ý, làm nũng nằm trong lòng Tô Nguyệt, dụi dụi vào má cô: “Mẹ, nhớ mẹ.” Tiểu Bảo rất nhớ mẹ.
Tô Nguyệt bật cười, đứa trẻ này rất thích làm nũng.
Cô lại nhìn Đại Bảo, chỉ thấy Đại Bảo mở to mắt nhìn cô chằm chằm, trong mắt tràn đầy nhớ nhung.
Cô cũng ôm Đại Bảo vào lòng, hỏi: “Vậy Đại Bảo ngoan của mẹ có nhớ mẹ không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT