Lưu Cửu thì thầm với Thiệu Kiệt: “Hình như Thành ca thích cô gái đó thật rồi!”
Thiệu Kiệt thất thần đáp một tiếng, sau đó nhìn về phía Lâm Huyền Nhã hiếm khi im lặng đứng bên kia, đối phương vô cảm nhìn theo hướng bọn họ rời đi, trong đôi mắt trang điểm màu xám khói như có gì đó vỡ vụn ra, hắn ta đã gặp qua dáng vẻ kiêu ngạo ngang ngược của cô ta rất nhiều lần, nhưng chưa bao giờ nhìn thấy sự đau đớn buồn bã như vậy trên người cô ta.
Sau khi đưa Tô Nhan về xong Giải Thần Châu cũng không về nhà, mà đi thẳng đến căn hộ của Mã Thành Lỗi. Lúc đến thì bọn Thiệu Kiệt cũng ở đó, Mã Thành Lỗi ngồi tựa vào sô pha, vẻ mặt nghiêm trọng. Thấy hắn đến, gã hỏi: “Đưa về an toàn rồi?”
“Ừ.” Giải Thần Châu ngồi xuống sô pha đơn: “Việc hôm nay có cần báo cảnh sát không?”
Lúc nãy ở bệnh viện không thích hợp để nói chuyện, nên bọn họ chưa thảo luận chuyện này.
"Trên đường có báo rồi, nhưng chắc sẽ không có kết quả gì đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT