Mấy người lục tục đi ra ngoài, Thiệu Kiệt nhìn Lâm Huyền Nhã rồi kéo cô một cái: “Đi thôi, còn đứng đây làm gì nữa!’ 
Lâm Huyền Nhã nhấc chân đá hắn ta một cú, đôi giày cao hơn 10cm suýt chút nữa đã làm cho Thiệu Kiệt phải quỳ xuống, cô ta quát: “Cút!” 
Thiệu Kiệt trừng Lâm Huyền Nhã, tiếp đó lập tức đẩy người xuống sô pha, dùng một tay chế trụ hai tay cô ta lên đỉnh đầu, Thiệu Kiệt cúi đầu nhìn chằm chằm người dưới thân, nghiến răng nói: “Lâm Huyền Nhã, mẹ nó đừng tưởng ông đây thích em thì sẽ không dám động vào em.” 
Lâm Huyền Nhã giãy giũa, gân cổ quát: “Có bản lĩnh thì đụng vào tôi thử đi, tôi đéo sợ anh đâu, anh là cái thá gì mà tôi phải sợ?”
"Đúng vậy, tôi chẳng là cái thá gì cả, nhưng tôi nói cho em biết, trong mắt Mã Thành Lỗi em cũng chẳng là cái đéo gì hết, thậm chí còn thua cả một con chó!” Hắn ta vỗ vỗ mặt Lâm Huyền Nhã: “Nghe rõ chưa? Ở trong mắt anh ta thì em chả là cái đéo gì hết!” 
Lâm Huyền Nhã nghiêng đầu, đôi mắt phiếm hồng nhìn hắn ta: “Thiệu Kiệt, anh là một thằng khốn nạn!” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play